Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bình Vương Thần Cấp - Lâm Trạch (FULL)

Chương 204: Bị bắt nạt nhưng lại cảm thấy vui vẻ 

Thời điểm Lâm Trạch Dương lên đến đỉnh núi, anh phát hiện nơi này đã được vây quanh bởi ba tầng bên trong và ba tầng bên ngoài, số lượng đệ tử thế gia tới nơi này thật đúng là không ít. 

Lâm Trạch Dương thấy được người của Huyết Minh, phát hiện bọn họ đang ở vòng ngoài cùng. Chuyện này đại khái cũng không có gì đáng trách, dù sao vị trí ở đây cũng được sắp xếp theo thực lực của các thế gia, địa vị của Huyết Minh quả thật thấp đến đáng thương. 

Mặc dù đứng ở vòng ngoài cùng cũng không phải hoàn toàn không nhìn thấy màn chiến đấu bên trong, nhưng vị trí khá tệ nên cảm giác chắc chắn cũng rất kém. 

Lâm Trạch Dương đang chuẩn bị bất đắc dĩ tiếp nhận sự thật tàn khốc này, ánh mắt lại đột nhiên sáng ngời, anh nhìn thấy người của Trần gia. 

Có một người rất thông minh từng nói một câu như vậy, dù sao đều là muốn ức hiếp, đương nhiên phải ức hiếp người khác rồi, hơn nữa tất cả mọi người đều là người quen, bắt nạt nhiều một chút cũng không sao. 

Ngay sau đó, Lâm Trạch Dương chen chúc đẩy đám người ra, đi tới trước mặt người Trần gia. Ngay từ đầu, đệ tử của Trần gia rất không vui, đều dùng ánh mắt thù địch nhìn Lâm Trạch Dương, sau đó tất cả mọi người không khỏi nhìn về phía gia chủ của Trần gia Trần Gia Dũng. 

Trần Gia Dũng nhìn thấy người đến là Lâm Trạch Dương, khóe miệng không nhịn được giật giật, ông ta cũng chưa quên chuyện bị Lâm Trạch Dương chiếm biệt thự lúc trước, cũng không thể nào quên được chuyện Lâm Trạch Dương thiếu chút nữa đã nắm vỡ tay mình, cho nên ánh mắt Trần Gia Dũng nhìn về phía Lâm Trạch Dương đương nhiên cũng rất kém. 

"Cậu tới nơi này làm gì?" Trên mặt Trần Gia Dũng tràn đầy biểu tình chán ghét. 

Lâm Trạch Dương cười lớn, sau đó tiến lên ôm lấy bả vai của Trần Gia Dũng, nói: "Nói như vậy có phải sẽ có cảm giác xa lạ hay không? Chúng ta là quan hệ gì chứ." 

Cái ôm này của Lâm Trạch Dương rất có kỹ xảo, bắt được huyệt Mệnh Môn của Trần Gia Dũng, khiến Trần Gia Dũng không thể động đậy. 

Trần Gia Dũng còn có thể nói cái gì đây? Trần Gia Dũng cũng rất tuyệt vọng đó được không. Người kia, ai thèm có quan hệ gì với cậu, chúng ta chỉ là người xa lạ, mới gặp hai lần. 

Nhưng lúc này Trần Gia Dũng đang ở dưới mái nhà người khác, chỉ có thể hít vào một hơi thật sâu, kìm nén tức giận, nói: "Cậu muốn làm gì?" 

Lâm Trạch Dương cười ha ha, nói: "Đừng khẩn trương, tôi chỉ muốn đến đây xem trận so tài cùng ông thôi. Chúng ta đều là bạn bè cũ, coi như là ôn lại chuyện xưa, khó khăn lắm mới có cơ hội như vậy, ông cũng không muốn bỏ lỡ đúng không?" 

Nói xong, Lâm Trạch Dương còn tinh nghịch nháy mắt với Trần Gia Dũng. 

Trần Gia Dũng thiếu chút nữa bị tức đến ngất đi, lúc này cuối cùng ông ta cũng hiểu được Lâm Trạch Dương muốn làm gì, cái thứ không biết xấu hổ này dường như muốn đến chiếm vị trí quan sát trận đấu của mình. Sao cậu ta có thể nói chuyện vô sỉ như vậy một cách đường hoàng như thế chứ. 

Nhưng Trần Gia Dũng cũng không có cách nào, tay của Lâm Trạch Dương căn bản chưa từng buông ra. 

Lúc này Trần Gia Dũng rất muốn lớn tiếng nói với Lâm Trạch Dương, tôi, Trần Gia Dũng, một người đàn ông thẳng đến không thể thẳng hơn, mời cậu tôn trọng một chút. 

Nhưng mà đứng trước người mạnh mẽ hơn mình, Trần Gia Dũng đường đường là gia chủ Trần gia cũng chỉ có thể bị ức hiếp giống như một cô vợ nhỏ, bị Lâm Trạch Dương ôm vào trong ngực thoải mái sỉ nhục, à, không phải, là quan hệ thân thiết. 

Không lâu sau, trận đấu giữa Trương trưởng lão và Tề Phong bắt đầu. Người dẫn chương trình tiến lên nói một vài lời khách sáo, hai người lại nói mấy lời khách sáo với đối phương, sau đó chính thức ra tay. 

Tề Phong là cao thủ dùng quyền, bình thường dùng quyền coi trọng khí thế, phải không ngừng tiến về phía trước, như vậy mới có thể đan quyền, phát huy khí thế của mình đến mức cao nhất, giống như tầng tầng lớp lớp sóng biển, cuối cùng thanh thế ngập trời. 

Tính tình của Tề Phong cũng tương đối nóng nảy, cho nên phong cách đấm bốc đại khai đại hợp như vậy lại bổ sung cho ông ta một cách hoàn hảo khiến khí thế của ông ta càng thêm lớn mạnh và mang lại cho ông ta một loại cảm giác bất khuất. 

Chỉ thấy Tề Phong trực tiếp tấn công Trương trưởng lão, nắm đấm đánh thẳng về phía Trương trưởng lão. Một quyền này không hề thay đổi, chỉ tiến về phía trước, đánh thẳng về phía trước mà thôi. 

Lâm Trạch Dương không khỏi âm thầm gật đầu, nói: "Không tồi, nắm đấm của Tề Phong đã luyện tới trình độ cao nhất. Đơn giản nhất, cho nên cũng mạnh mẽ nhất. Rất nhiều người có thể không hiểu được, đều cho rằng phải thay đổi mới có thể làm cho người khác bất ngờ không kịp phòng bị, lại không biết khi đã thay đổi tới cực hạn rồi thì sẽ không có biến hóa. Vào lúc này, dù có thay đổi thế nào cũng không có biến hóa." 

Trần Gia Dũng không nhịn được nhíu nhíu mày, tuy rằng ông ta là gia chủ Trần gia nhưng kiến thức cũng không bằng Lâm Trạch Dương, ít nhất thực lực vẫn có chênh lệch rất lớn, ngay cả Trần Gia Dũng cũng không hiểu rõ quyền pháp của Tề Phong. 

Hiện tại vừa nghe Lâm Trạch Dương nói như vậy, dường như bỗng nhiên có một loại cảm giác giác ngộ, đột nhiên có một số hiểu biết mới, như vậy xem ra bị Lâm Trạch Dương ôm một cái cũng tốt. 

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, nắm đấm của Tề Phong vừa hung dữ vừa mạnh mẽ đánh về phía trước, Trương trưởng lão bắt đầu lùi lại. Dường như Trương trưởng lão đã không còn khả năng đánh trả, không ngừng né tránh. 

Trương trưởng lão né tránh hết quyền này đến quyền khác, nhưng nắm đấm của Tề Phong lại không ngừng mạnh lên, tốc độ cũng nhanh hơn. Chẳng bao lâu, mọi người cũng đã không nhìn rõ Tề Phong ra quyền như thế nào, giống như toàn bộ không gian đều là nắm đấm của Tề Phong. 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận