“Lâm Trạch Dương, Lâm Trạch Dương, Lâm Trạch Dương."
Lâm Trạch Dương đứng trước giường bệnh của Tần Quân Dao, trong mắt toát lên vẻ dịu dàng, nói: "Tôi biết tôi rất được yêu thích, tôi biết tôi rất đẹp trai, tôi biết tôi trẻ tuổi xuất chúng, tôi biết."
“Lâm Trạch Dương chết tiệt kia, sao anh lại cướp đồ ăn vặt của Manh Manh, anh có còn là đàn ông hay không, anh không làm việc tốt, thì sau này nuôi Manh Manh như thế nào chứ."
Nụ cười của Lâm Trạch Dương chợt cứng đờ ngay tại chỗ, không nhịn được nghiến răng nghiến lợi với Tần Quân Dao, nói: "Bệnh thần kinh của cô đã ngất xỉu rồi, còn ở trong mơ mắng tôi, rốt cuộc cô ghét tôi đến nhường nào vậy, sớm biết thế tôi đã không cứu cô."
Tuy rằng nói như vậy nhưng Lâm Trạch Dương vẫn ở bên cạnh Tần Quân Dao cả một đêm.
Đợi đến rạng sáng, Lâm Trạch Dương mới rời khỏi bệnh viện, đến khách sạn của Nicole.
Tối hôm qua Nicole bị kích động rất nghiêm trọng, trạng thái tinh thần hôm nay hẳn là sẽ không tốt lắm, Lâm Trạch Dương là một người có lòng dạ tốt bụng, cũng không phải vì bữa sáng khách sạn ngon, càng không phải vì ăn sáng với Nicole sẽ không cần tự bỏ tiền nên mới tới tìm Nicole.
"Nicole, bữa sáng hôm nay cũng được miễn phí nhỉ." Lâm Trạch Dương và Nicole cùng đứng trước đại sảnh ăn sáng, từ đầu đến cuối không ai chịu bước ra khỏi một bước.
Khóe miệng Nicole giật giật, cô ấy biết rõ tên Lâm Trạch Dương này chắc chắn không cố ý đến đây thăm mình.
"Đi thôi, tôi mời anh không phải là được sao?" Nicole nghiến răng nghiến lợi nói.
Đột nhiên Lâm Trạch Dương dừng bước lại, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Nicole, nói: "Cô nói lời này là ý gì, Lâm Trạch Dương tôi là loại người để phụ nữ trả tiền sao?"
Nicole sửng sốt một lát, sau đó nói: "Trước đây mỗi lần đi ăn, không phải đều là do tôi trả tiền sao?"
Lâm Trạch Dương mặt không đỏ tim không nhanh, vẫn giữ vẻ mặt đứng đắn như trước, nói: "Vừa đúng lúc tôi không mang theo tiền mà thôi, trước đó tốn bao nhiêu tiền, trong lòng tôi đều đã tính đến lúc đó sẽ trả lại hết cho cô."
Nicole hơi ngượng ngùng, cô ấy sao có thể đối xử với Lâm Phi như vậy.
Đột nhiên Lâm Trạch Dương trở nên cẩn thận, nói: "Chuyện tối hôm qua không phải vì giúp cô mà tôi đã đánh rất nhiều người sao? Hẳn là sẽ có tiền thưởng rồi, tiền thưởng chắc là đủ trả tiền mấy bữa trước đó đi."
Lúc đầu tâm trạng của Nicole cũng không tốt lắm, còn đang thấy sợ hãi chuyện tối qua nhưng lúc này trong lòng chỉ còn lại sự khinh bỉ Lâm Trạch Dương, nghiến răng, người này vẫn vắt cổ chày ra nước thôi.
Sau đó, hai người bước vào hội trường và ngồi cùng một bàn.
Ngoại hình của Lưu Lệ rất xinh đẹp, dáng người còn rất ấn tượng, khí chất giống như một cô chủ danh giá, đến bất kỳ nơi cao cấp nào đều sẽ thu hút vô số ánh mắt, làm cho tất cả đàn ông và phụ nữ phải đổ dồn mọi ánh mắt lên người cô.
Nhưng có rất ít người biết được thân phận thật sự của Lưu Lệ, cứ nghĩ cô là cô chủ của một gia đình danh giá nào đó.
Nhưng thực ra Lưu Lệ là một phóng viên của một tạp chí giải trí.
Hôm nay cũng giống như thường ngày, Lưu Lệ đi tới khách sạn cao cấp nhất trong thành phố, giống như một tiểu thư nhà giàu chân chính, ăn uống một cách tao nhã.
Chỉ có Lưu Lệ mới biết lí do cô đến đây là để đào bới một chút scandal của Nicole. Nicole là một ngôi sao thế giới, một khi có thể đào được một chút thông tin cũng sẽ dấy lên một đợt sóng gió.
Nhưng trước đó, mọi người trong ngành đều nói Nicole là người phụ nữ có đời tư vô cùng sạch sẽ, tuyệt đối không thể đào từ trên người cô ấy bất kỳ scandal xấu nào có giá trị.
Lưu Lệ không tin cho nên mới tới đây.
Đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy nhưng Lưu Lệ không thể ngờ mình lại may mắn đến như vậy, vừa đến đã bắt gặp cảnh Nicole và Lâm Trạch Dương đang cãi nhau.
Nhìn xem, nhìn dáng vẻ lúc vui lúc giận của Nicole, nhìn xem, nhìn ánh mắt của Nicole dành cho người đàn ông kia, tràn đầy sùng bái và tin tưởng, nếu Nicole không thích người đàn ông kia thì đây mới là chuyện lạ.
Lưu Lệ cẩn thận chụp được mấy tấm ảnh, khóe miệng nhếch lên.
Một bài báo có tựa đề "Bí mật lớn động trời, bạn trai hiện tại của Nicole" đã hình thành trong đầu Lưu Lệ.
Tin tức giải trí này kèm theo mấy tấm ảnh, Lưu Lệ tin chắc rằng không chỉ thành phố này, có thể là toàn bộ Trung Quốc, hay thậm chí là toàn thế giới đều sẽ chấn động.
Đối với chuyện này Lâm Trạch Dương đương nhiên là không hề biết, ăn sáng xong đưa Nicole về phòng khách sạn rồi đi đến công ty.
Lúc này người trong công ty vẫn còn đang nhiệt tình thảo luận buổi gặp mặt tối hôm qua.
"Dù có như nào thì tôi vẫn cảm thấy người kia là Lâm Trạch Dương, mấy người không cảm thấy rất giống sao?" Có người đặt câu hỏi về đoạn video đêm qua.
"Làm sao có thể được chứ, trên thế giới có tám tỷ người lận, người giống người rất nhiều, cho dù lớn lên giống nhau cũng không có gì lạ. Mà mấy người nghĩ lại đi, dáng vẻ bình thường của Lâm Trạch Dương là gì chứ, người như thế sao có thể có thân thủ lợi hại như vậy?"
“Khoan nói đến việc Lâm Trạch Dương có thân thủ lợi hại như vậy hay không, quan trọng nhất vẫn là, Lâm Trạch Dương có thể nhận ra nhưng anh ta làm sao có thể tới gần Nicole được."
"Nhất định là người nhìn giống Lâm Trạch Dương mà thôi."
Những người trong công ty cuối cùng đã đưa ra một kết luận khiến cho họ cảm thấy hài lòng.
Từ đầu đến cuối Tạ San San vẫn luôn im lặng không lên tiếng, cắn chặt môi, cũng không dám chắc, bởi vì tối hôm qua Lâm Trạch Dương đi làm bảo vệ, có cơ hội tiếp xúc với Nicole.
Cũng tại thời điểm này, Lâm Trạch Dương đi vào công ty, sau đó nói với mọi người: "Mọi người đang xem video này à, sao nào, có thấy tôi đẹp trai không."
Mọi người vốn còn có chút nghi ngờ nhưng đều không ngừng lắc đầu, rời đi chỗ khác, ngay cả nói cũng không muốn nói thêm một câu với Lâm Trạch Dương.
Lâm Trạch Dương tự làm mất mặt mình, cũng không ngừng lắc đầu, sau đó trở lại chỗ ngồi của mình.
Tạ San San vẫn chú ý đến Lâm Trạch Dương, do dự hồi lâu, rốt cuộc cũng lấy hết dũng khí chuẩn bị đến hỏi Lâm Trạch Dương.
Vào lúc này, các đồng nghiệp trong công ty đột nhiên hét lớn lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!