"Mộc Mộc, tớ biết áp lực gần đây của cậu rất lớn, có việc gì nhất định phải kịp thời nói cho tớ biết.” Thiệu Quyên nhìn thẳng vào mắt Mộ Mộc:
"Tớ còn nói muốn làm phù dâu của cậu, nhưng mà, tớ cũng không muốn gặp một cô dâu không vui vẻ trong lễ cưới của cậu”
Hốc mắt Mộ Mộc hơi đỏ lên một chút, sau đó nặng nề gật đầu:
“Được. Dù chỉ vì câu nói này của cậu, tớ cũng phải nghĩ biện pháp trì hoãn hôn ước này.”
Tâm sự của tiểu thư Mộc gia cũng không vui vẻ như bề ngoài. "Ừ, cậu đi nhanh đi, đừng chậm trễ nữa” Thiệu Quyên đáp.
Mộ Mộc nghe ra hàm ý của câu này: "Quyên, cậu không đi theo tớ đến Ninh Châu sao?”
“Tớ không đi.” Thiệu Quyên ánh mắt hơi rũ xuống, sau đó nàng cười nói:
“Tớ phải trở về thu dọn đồ vật mà bố mẹ lưu lại, cất chúng thật kỹ đã”
Sau khi ý thức được cha mẹ mất tích có thể có ẩn tình khác, Thiệu Quyên liền muốn thử xem liệu cô có thể tìm thấy
manh mối nào từ di vật của cha mẹ mình để lại hay không.
Mộ Mộc gật đầu, ôm Thiệu Quyên một cái: "Được, vậy tớ đi Ninh Châu trước chờ cậu.”
Ba giờ sau, Mạc Phàm và Hạ Hiểu Y đã đến Ninh Châu, hơn nữa còn đứng trước cổng đại học Ninh Châu.
Đây là trường đứng đầu của năm tỉnh phía bắc, có thể xếp vào top năm trong cả Đại Hạ.
Mà Mạc Phàm, cũng đã rời khỏi Ninh Châu nhiều năm rồi.
Trước kia sau khi hắn bị trục xuất khỏi nhà, liền không bao giờ đặt chân vào thành phố này nữa. Không rõ tâm trạng của Mạc Phàm lúc này có chút hỗn loạn nào không.
“Anh rể, thời gian khai giảng của đại học Ninh Châu thật là quá sớm” Hạ Hiểu Y ôm cánh tay Mạc Phàm, có chút oán hận nói:
“Không cho tân sinh cơ hội nghỉ hè gì cả.”
"Bởi vì em chọn học chuyên ngành Nguyên lực nha” Mạc Phàm nói:
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!