Nửa tiếng sau, bóng dáng Tống Lương Minh và Hàn Hà Duyên xuất hiện trong phòng riêng của một quán trà hẻo lánh.
“Lão Tống, chúng ta cũng là người quen cũ, nói thẳng đi, lần này ngươi định làm gì?” Hàn Hà Duyên hỏi.
Trà trên bàn đã được pha xong, là loại trà đắt nhất trong quán, nhưng dường như hai đại nhân vật của Bắc Anh thành này đều không có tâm trạng thưởng trà.
"Lựa chọn của ta cũng giống như ngươi, nếu không, ta làm sao có thể xuất hiện ở chỗ này?" Tống Lương Minh cười khổ một chút: "Dù sao thì ta cũng đã quỳ gối trước Mạc tiên sinh rồi”
'Tống Lương Minh quỳ gối xin lỗi, trong mắt rất nhiều người, là cực kỳ không có cốt khí, mất mặt đến cực hạn... Dù sao, nam nhi dưới gối có vàng! Thà chết còn hơn quỳ!
Nhưng những người này sở dĩ có ý nghĩ như vậy, là vì chuyện này không có rơi xuống đầu bọn họ, đứng nói chuyện sẽ không thấy đau lưng.
Tuy nhiên, Hàn Hà Duyên lại hoàn toàn không nghĩ như vậy.
"Lão Tống, ngươi đã lựa chọn sáng suốt nhất." Hàn Hà Duyên trầm giọng nói: "Chúng ta đều từng đắc tội Mạc tiên sinh, mà đắc tội hản hậu quả vượt quá khả năng của chúng ta, nhất định phải nghĩ biện pháp hàn gắn mối quan hệ này.”
"Đúng vậy, tập đoàn Foy suýt chút nữa đã đè chết ta. Bọn họ chỉ cần vươn ra một ngón tay nhỏ cũng có thể nghiền nát cả Tống gia..." Trên mặt Tống Lương Minh hiện ra vẻ mặt sợ hãi:
"Cũng không biết quan hệ giữa Mạc tiên sinh và tập đoàn năng lượng khổng lồ này vì sao lại tốt như vậy.”
Hàn Hà Duyên hạ thấp giọng, nói: "Tập đoàn Foy dường như đang cố ý kéo gần quan hệ với Mạc tiên sinh. Ngươi có cảm thấy điều này không?"
“Ta đương nhiên cảm giác được, cho nên mới có thể quỳ dứt khoát như vậy." Tống Lương Minh nhẹ nhàng nhíu nhíu mày:
Một cao thủ trẻ tuổi như Mạc tiên sinh lẽ ra phải nổi tiếng từ lâu, nhưng ta chưa từng nghe nói qua. Cho dù đó là trong nước đại hạ, hoặc quốc tế, đều không có chút danh tiếng.”
Hàn Hà Duyên liếc hắn một cái, lại trâm giọng nói: "Chúng. ta không nghe nói qua, không có nghĩa là tên của ngài ấy. không nổi, bởi vì rất có thể là ngài ấy dùng tên khác."
“Tên khác?” Nghe xong câu này, Tống Lương Minh sắc mặt cứng đời
"Chắc chẵn là như vậy." Hàn Hà Duyên nói: "Chỉ cần nó tồn tại, chäc chẳn sẽ để lại dấu vết. Lấy quan hệ của Mạc tiên sinh với tập đoàn Foy, hay cùng với quân bộ, tuyệt đối là trải qua. thời gian dài tích lũy. Cho nên ngài ấy nhất định còn có thân phận khác!”
Được Hàn Hà Duyên nhắc nhở, trong đầu Tống Lương Minh chợt lóe lên một tia sáng!
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!