Âu Dương Minh Hạo nguyền rủa trong lòng.
Lúc đầu là bà nói giới thiệu Diệp Khuynh Thành cho tôi, bây giờ lại nói không muốn xen vào, đây rõ ràng là đang đùa tôi mà?
Khuôn mặt của Âu Dương Minh Hạo trở nên cực kỳ khó coi.
Anh ta đã yêu Diệp Khuynh Thành rồi, nói chính xác là, chỉ cần là một người đàn ông bình thường, nhìn thấy vẻ đẹp tuyệt trần như Diệp Khuynh Thành làm sao có thể kiểm soát bản thân, dù sao thì phần lớn họ đều suy nghĩ bằng nửa thân dưới.
Dù mang danh là yêu từ cái nhìn đầu tiên, nhưng nói trắng ra chỉ là vừa gặp đã nảy sinh lòng ham muốn.
Cho nên, làm sao Âu Dương Minh Hạo có thể đồng ý từ bỏ vào lúc này chứ?
Âu Dương Minh Hạo cố nén lửa giận trong người, đứng dậy nói: "Hai bác cứ từ từ ăn, cháu xin phép đi trước."
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Nói xong liền rời khỏi Diệp gia.
Diệp Hướng Vinh thở dài nói: "Bà xem, đều là làm việc tốt của bà, nếu không phải bà nói giới thiệu Khuynh Thành cho. Âu Dương Minh Hạo, làm sao lại phiền toái như thế này chứ?"
"Haizzz, bây giờ bà đã biết lỗi của bà chưa?” Khương Lam nhìn chằm chằm Diệp Hướng Vinh và nói: "Không phải ông cũng đồng ý với những gì tôi đã làm khi đó sao?"
"Nếu có trách thì trách hai chúng ta đều nhìn lầm, ai mà ngờ Lục Vân lại ưu tú đến vậy chứ!"
Lục Vân nhận được tin tức rằng chị tư sẽ trở về sau vài ngày nữa.
Lục Vân đã ngưỡng mộ chị gái thứ tư Ô Yêu Vương từ lâu, chỉ biết tên mà không chưa bao giờ được gặp trực tiếp, khi có cơ hội, hắn nhất định sẽ tìm cô ấy so tài vài chiêu.
Diệp Khuynh Thành đề nghị: "Lần này Vương Băng Ngưng quay về chỉ để gặp em, chị không nghĩ là em ấy sẽ ở lại vài ngày, đến lúc đó em ra sân bay đón em ấy nhé!"
"Không thành vấn đề." Lục Vân gật đầu đồng ý.
"Lát nữa chị sẽ dẫn em đi trung tâm thương mại mua quần áo đàng hoàng."
"Không cần đâu, em nghĩ quần áo hiện tại của mình cũng đủ rồi...
"Ngoan!"
Diệp Khuynh Thành nhướng mày, thể hiện một chút uy nghiêm phải có của một người chị, sau đó lại läc läc cánh tay của Lục Vân, nói: "Em cứ coi như cùng người khác đi dạo phố đi. Em trở về lâu như vậy rồi vẫn chưa đi mua sắm lần nào."
Không sợ chị cả thể hiện uy nghiêm, mà chỉ sợ chị cả làm nũng, giọng nói mềm mại gần như làm tan chảy trái tim của Lục Vân.
Hai người cuối cùng cũng đi đến quãng trường Thiên Đạt. Khu phố thời trang.
Lúc Lục Vân thử một bộ âu phục, cả người hắn liền phát khí chất nổi bật.
Kỳ thật thì Lục Vân không thích mặc âu phục cho lắm, nhưng Diệp Khuynh Thành nói cô muốn nhìn thấy hắn mặc chúng, mà Diệp Khuynh Thành lại làm nững, làm sao Lục Vân có thể làm gì khác đây?
Trước đây Khuynh Thành là một người lạnh lùng, bây giờ cũng bắt đầu làm nũng trông như một cô bé, làm sao hẳn có thể không chiều chuộng cô được chứ.
Cho nên, hắn chỉ đành phải thay một bộ âu phục màu trắng.
Dáng người thẳng. Phong độ. Đó là khí chất của một quý ông thật thụ.
Đặc biệt là lúc Lục Vân nhìn về phía này, nụ cười nghịch ngợm trên khóe miệng, khiến người ta cảm thấy tràn đầy mị lực.
Tim Diệp Khuynh Thành không khỏi đập nhanh hơn.
Nếu như sau này trong hôn lễ, tiểu Lục Vân mặc bộ lễ phục này, sau đó cô cũng khoác lên người chiếc váy cưới màu trắng, tay trong tay đi lên sảnh đường... Ai nha, Diệp Khuynh Thành, mày nghĩ cái gì vậy, hän là em trai của mày đó!
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!