Chu Nghĩa đang chuẩn bị động thủ, lúc này Lục Vân đang đứng ở vào lầu hai, bỗng nhiên một tay chống đỡ vào lan can, thả người phóng lên, cứ như vậy từ lầu hai nhảy xuống, hai chân vững vàng đứng ở mặt đất.
"Anh nhất định phải đánh với tôi?"
Bước chân Lục Vân trầm ổn, bước về phía Chu Nghĩa, mặc dù không có phóng xuất ra khí tức gì, nhưng vẫn mang đến cho Chu Nghĩa một cảm giác cực kỳ nguy hiểm, đồng tử hẳn ta không khỏi co rút lại, hỏi: "Rốt cục anh là ai?"
Lục Vân khế cười một tiếng nói ra: "Chẳng lẽ Mã gia của các anh chưa nói, đừng tới trêu chọc Lục Vân tôi?"
"Lục... Lục Vân?”
Nghe thấy cái tên này, thân thể Chu Nghĩa run lên bần bật, hẳn ta nhớ rõ Mã Trạch đã cảnh báo bọn họ, nếu đụng phải người nào tên Lục Vân thì trốn xa chừng nào tốt chừng đó.
Chẳng lẽ chính là trước mắt người này? Trong lòng Chu Nghĩa hơi ngờ ngợ.
Lúc này Lưu Tiến vẫn không rõ tình huống gì, khàn giọng quát: "Chu huynh đệ, anh còn đứng ngây ra đó làm gì, tranh thủ thời gian, đánh chết tên nhãi này, đừng để hắn kiêu ngạo. nữa..."
Quả thực hẳn ta đã hận Lục Vân tận xương tủy
Nhưng mà mặc kệ hắn ta có gào rú như thế nào, Chu Nghĩa vẫn không có động tĩnh, ngược lại suy tư chốc lát rồi nói: "Lưu Tiến, tôi cảm thấy Lục tiên sinh chäc chản sẽ không vô duyên vô cớ gây sự, vẫn là anh nói lời xin lỗi với hắn đi!"
"Anh nói cái gì? Bảo tôi xin lỗi hắn?"
Lưu Tiến lập tức trợn to hai mắt, bây giờ người bị đánh là hẳn ta, gọi Chu Nghĩa đến giúp mình, thế mà người đến giúp đỡ lại kêu hắn ta đi xin lỗi Lục Vân?
Lưu Tiến hoàn toàn không thể tin được lỗ tai của mình. Chuyện nói xin lỗi là không có khả năng.
Lưu Tiến cả giận nói: "Chu Nghĩa, nếu anh không muốn giúp đỡ thì thôi đi, tại sao phải nói mấy lời khó nghe như vậy? Hôm nay anh chọn đi, giúp tôi giết chết tên nhãi này, hay là chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt!"
"Vậy ân đoạn nghĩa tuyệt đi!"
Chu Nghĩa vô cùng quyết đoán lựa chọn người kia, làm Lưu Tiến khựng lại một chút, sau đó mới nhận ra có vấn đề.
Vừa rồi hắn ta thật sự bị phẫn nộ làm mất hết lý trí, thật ra ngay khi Chu Nghĩa bảo hắn ta đi xin lỗi, hắn ta nên nhanh nhẹn nhận ra, đây là lời nhắc nhở của Chu Nghĩa, người trước. mắt này, tốt nhất không nên trêu chọc.
Đáng tiếc cho tới lúc này Lưu Tiến mới hiểu được. Chu Nghĩa nói: "Lục tiên sinh, ngài muốn xử trí Lưu Tiến như thế nào thì cứ xử, hẳn ta không có quan hệ gì với Hắc Báo
Đường chúng tôi, tôi xin cáo từ."
Hắn ta chuẩn bị mang theo người của Hắc Báo Đường rời đi.
Lục Vân nói ra: "Tôi còn có chút việc cần các người làm."
Chu Nghĩa dừng lại, mặt lộ vẻ vẻ nghỉ hoặc.
Lục Vân chỉ chỉ Lưu Tiến: "Giúp tôi chôn sống hẳn ta."
"Cái gì!"
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app. Metruyenhot.vn. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app Metruyenhot.vn để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Chu Nghĩa nghe thấy lời này, sắc mặt lập tức biến đổi vài lần, nói: "Lục tiên sinh, đây là ân oán giữa ngài và Lưu Tiến, giờ kêu tôi tới chôn hẳn ta, có phải có chút không thỏa đáng?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!