“Chôn sống cả hai đi!”
Lục Vân sai bảo xong thì không tính tiếp tục nán lại nơi này, chuẩn bị giao những chuyện sau đó cho Chu Nghĩa xử lý.
Mới đi ra cửa câu lạc bộ thì đã thấy Chu Nghĩa đuổi tới, cung kính nói: “Lục tiên sinh, ngài quên cầm Hắc Long Lệnh.”
Lục Vân läc läc đầu và nói: “Ông trả khối Häc Long Lệnh này lại cho Mã Tam Gia, cứ nói tôi không dùng đến, về sau chỉ cần Hắc Long Hội các người không trêu chọc Lục Vân này nữa là được.”
Hản đang phân rõ giới hạn với Hắc Long Hội.
Trước nay Lục Vân không muốn có quá nhiều liên lụy với Hắc Long Hội, cũng từng cảnh cáo Mã Tam Gia, đừng mưu toan kéo mình xuống nước.
Lúc trước sở dĩ nhận lấy Hắc Long Lệnh là vì nghĩ có lệnh bài này thì hắn có thể giảm bớt rất nhiều phiền phức.
Nhưng sau đó nghĩ lại thì không ổn, với thân phận của mình mà cầm một khối lệnh bài đại diện cho thế lực hắc ám, cho dù mình không có ý cấu kết, nhưng người khác sẽ không nghĩ như vậy.
Ví dụ như vừa rồi, sau khi lấy ra lệnh bài này, thái độ của đám người Chu Nghĩa đối với hắn đã hoàn toàn thay đổi, còn không phải coi mình là cấp trên của họ sao?
Chỉ sợ khi tin tức này truyền ra thì tất cả mọi người sẽ cho. rằng hẳn thật sự trở thành ông lớn mới của Häc Long Hội. Vậy thì hết đường chối cãi còn gì.
Đây cũng là nguyên nhân vừa rồi Lục Vân nhìn thấy đám người Chu Nghĩa quỳ trước mặt mình thì bỗng cảm thấy không khoẻ.
Tôi đại diện cho ánh sáng, đại diện cho thanh niên tốt thời đại mới, sao có thể để thế lực häc ám ăn mòn linh hồn của mình chứ?
Cho nên Lục Vân quyết đoán quyết định, sau khi chuyện tối hôm nay xong xuôi thì sẽ trả Hắc Long Lệnh lại cho Mã Tam Gia.
Chu Nghĩa như đã đoán ra suy nghĩ của Lục Vân, nhỏ giọng nói thầm một câu: “Sự tàn nhãn khi anh xử lý hai người Lưu Tiến lúc nấy không yếu hơn lão đại chúng tôi bao nhiêu!”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!