Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm (FULL)

“Đồ hỗn láo, cậu nói gì cơ?” 

Ánh mắt Khương Chình Hồng trầm xuống, ông ấy nhìn Lục Vân với vẻ nguy hiểm. 

Trong lòng Lục Vân khinh bỉ, hắn chẳng những không lùi bước mà còn sải bước tiến lên: “Tôi mới nói với ông có mấy câu mà ông đã nhăn mặt rồi, ông cho rằng mình giỏi giang lắm sao? Nếu như không phải vì nể mặt bác Khương thì tôi đã không tình nguyện giúp đỡ Khương gia rồi.” 

“Cậu…” 

Vẻ mặt của Khương Chính Hồng hơi run rẩy, ông ấy vô thức lùi lại một bước nhưng chính ông ấy cũng không nhận ra điều đó. 

Lúc này, đột nhiên một âm thanh già nua tù hậu viện truyền đến: “Đưa cậu ta đến gặp tôi.” 

Là Khương Thiên Viễn, ba của Khương Chính Hồng và cũng chính là Tông sư Hóa cảnh tọa trấn của Khương gia. 

“Cậu ta” mà Khương Thiên Viễn đề cập tới chính là Lục Vân. 

Khương Chính Hồng không dám làm trái ý của ba mình, vì thế ông ấy bình tĩnh nói: “Hãy đến gặp ba tôi với tôi.” 

“Ông không thể nói là mời sao?” 

Lục Vân không cho ông ấy một sắc mặt tốt. 

Khóe miệng Khương Chính Hồng khẽ giật giật, nói: “Mời cậu đi gặp ba tôi với tôi.” 

“Như vậy còn được.” 

Tề Thương lan hừ lạnh, nói: “Nếu như ông không tin tưởng tôi thì sao ông lại dám nói chúng ta là bạn bè nhiều năm? Đúng là làm ơn mắc oán. A Minh, chúng ta đi!” 

Hai người chán nản rời khỏi Khương gia. 

Lục Vân đi theo Khương Chính Hồng tới hậu viện của Khương gia. 

Khung cảnh nơi đây rất tao nhã, là nơi Khương Thiên Viễn thường tu luyện. Nếu như không có mệnh lệnh của ông, ngay cả Khương Chính Hồng cũng không dám tùy tiện ra vào. 

Trong một gian phòng ở hậu viện, Khương Thiên Viễn đang khoanh chân ngồi trên giường. Ngày mốt là ngày tỉ thí võ công với Hầu gia, ông nhất định phải giữ sức. 

Khi nghe thấy tiếng bước chân hắn tới gần, Khương Thiên Viễn mở mắt ra. 

Khó có thể tưởng tượng đây là đôi mắt của một cụ ông gần trăm tuổi. 

Đúng là gừng càng già càng cay. 

Khương Thiên Viễn dùng đôi mắt sắc bén đánh giá Lục Vân. Ông phát hiện ra rằng mình hoàn toàn không nhìn thấu Lục Vân, trên mặt ông lộ vẻ kinh ngạc. Sau đó, ông nhìn Khương Chính Hồng và nói: “Chính Hồng, còn không mau nói lời xin lỗi với người ta đi.” 

Khương Chính Hồng không dám có bất kỳ sự phản kháng nào nên ông ấy chỉ đành nói với Lục Vân: “Lục Vân, tôi là người nóng tính. Vừa rồi tôi đã xúc phạm cậu, mong cậu đừng chê trách.” 

Lục Vân liếc ông ấy một cái rồi nói: “Ông đã gần 70 tuổi rồi, cần phải học cách trưởng thành hơn đi.” 

“……” 

Đây là lần đầu tiên Khương Chính Hồng bị một người tuổi đôi mươi nói mình như vậy, trong lòng ông ấy cảm thấy kỳ lạ. 

Trên mặt Khương Thiên Viễn lộ vẻ thú vị: “ Vừa rồi tôi nghe cậu nói rằng cháu gái Khương Lam của tôi đã nhờ cậu giúp đỡ Khương gia vượt qua khó khăn lần này?” 

Lục Vân gật đầu, cười nói: “Ông lão, tuy tuổi đã cao nhũng thính lực không hề tệ.” 

Khương Chính Hồng ở một bên nghe được lời này thì toát mồ hôi hột, ông ấy thấy Lục Vân đúng là to gan, không một ai ở đây dám gọi Khương Thiên Viễn như vậy cả. 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận