Lâm Thanh Đàn bị những nhân vật hàng đầu trong giới Trung y ở Long quốc phớt lờ.
Vì thế khi Dư Hồng Văn giới thiệu với họ rằng cô là sư phụ của ông thì Nguyễn Ba và những người khác vô cùng sửng sốt.
Rất nhanh, Nguyễn Ba cau mày nói: “Lão Dư, hiện tại không phải là lúc đùa giỡn đâu.”
“Hội trưởng, tôi không hề nói đùa với ông. Cô Lâm thật sự là một thiên tài châm cứu hiếm có.” Dư Hồng Văn cười khổ nói.
Trong câu nói không hề đề cập đến chuyện Lâm Thanh Đàn là sư phụ của ông.
Tuy nhiên ý nghĩa cũng như nhau. Nếu như: những người này nhìn thấy trình độ châm cứu của Lâm Thanh Đàn, chắc chắn bọn họ sẽ há hốc mồm.
Mọi người lại nhìn Lâm Thanh Đàn với vẻ nghỉ ngờ.
Lâm Thanh Đàn gật đầu nói: “Các vị tiền bối, tôi chỉ là may mắn tình cờ học được một vài bộ kỳ môn
châm pháp. Vì thế, tôi có những ưu thế nhất định trong châm cứu.”
Lâm Thanh Đàn khá khiêm tốn.
Thế nhưng khi thấy cô nói vậy, Nguyễn Ba và những người khác càng cau mày chặt hơn.
Có bao nhiêu bộ kỳ môn châm pháp?
Có rất nhiều bộ kỳ môn châm pháp vẫn còn là bí mật chưa được lưu truyền. Trong một trung y thế gia, cùng lắm cũng chỉ có một hoặc hai bộ kỳ môn châm pháp. Có rất nhiều bộ kỳ môn châm pháp đã biến mất.
Thế nhưng cô gái trẻ này lại nói rằng mình đã học mấy bộ kỳ môn châm pháp. Điều này khó tránh khỏi nghi ngờ.
Biểu cảm của Nguyễn Ba đột nhiên trở nên có chút không vui.
Bọn họ từ Hiệp hội Trung y đến với hy vọng có thể mời được một vị cao nhân ẩn dật nhưng cảnh tượng trước mắt hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
Nếu như có sự nhầm lẫn ở đây thì đúng là lãng phí thời gian và năng lượng..
Đặc biệt là Thiệu Ngọc Thành. Sắc mặt của ông ta là xấu nhất.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!