Vẻ mặt Mã Dung Dung cổ quái nói: "Sao thế, bạn trai cao phú soái kia của cô có chỗ nào không được nên giờ đến tìm Hồ công tử rồi sao?"
Ngày hôm qua cô ta bị Lục Vân sỉ nhục như vậy, còn bị nước bẩn bắn tung tóe khắp người, cho nên cục tức vẫn còn chưa nuốt xuống được, lúc này mới bắt được cơ hội, vì thế liền cố ý nói ra những lời như vậy để châm chọc Lâm Thanh Đàn.
Mặc dù không thích Mã Dung Dung, nhưng Lâm Thanh Đàn vẫn giải thích một câu: "Lục Vân là em trai tôi.”
Lúc này, một thanh niên mặt mày có chút hung ác nham hiểm đứng lên nói: "Có chuyện gì cô cứ nói thẳng đi, tôi cũng không tin cô tốt bụng như vậy, đặc biệt tới đây mừng sinh nhật tôi.”
Anh ta chính là Hồ Siêu, con trai của chủ nhiệm khoa châm cứu của bệnh viện Trung y thành phố Giang Thành,
Lâm Thanh Đàn vẻ mặt áy náy nói: "Hồ công tử, trước kia là tôi không đúng, tôi không nên lạnh nhạt với anh như vậy..."
“Đừng nha Lâm đại mỹ nữ, cô như vậy làm tôi sợ đấy, cô không sai, là Hồ Siêu tôi vô sỉ mặt dày cho nên mới theo đuổi cô lâu như thế”
Hồ Siêu cắt ngang lời của Lâm Thanh Đàn, biểu tình lạnh như băng, trong lòng kỳ thật đã vui sướng đến mức muốn hét lên.
Xem đi, quanh đi quẩn lại lâu như vậy, cuối cùng vẫn phát hiện Hồ Siêu tôi, mới là người đối với cô tốt nhất!
Nào, buông xuống sự cao ngạo của cô, tận tình lấy lòng tôi, không chừng tôi mềm lòng sẽ đồng ý cho cô theo đuổi.
Hồ Siêu trong lòng thầm sảng khoái.
Loại tâm tình này, giống như một cây si, đau khổ theo đuổi nữ thần không có kết quả, đang lúc nản lòng thoái chí, nữ thần lại đột nhiên buông cái giá xuống, chủ động theo đuổi ngược lại mình.
Hồ Siêu đương nhiên đắc ý.
Nhưng lúc này, Mã Dung Dung lại đột nhiên tiến đến bên tai Hồ Siêu nhỏ giọng nói: "Hồ công tử, tôi cảm thấy bên trong chäc chắn có âm mưu.”
“Cô nói xem?”
"Cậu nghĩ xem, Lâm Thanh Đàn cũng đã rời khỏi bệnh viện trung y lâu như vậy, có quỷ mới biết hai năm nay cô ta có bao nhiêu bạn trai, hơn nữa, thái độ trước đây của cô ta đối với cậu lãnh đạm như vậy, sao hôm nay lại nhiệt tình đến thế?"
“Nói thẳng trọng điểm." Hồ Siêu không kiên nhẫn nói.
Ánh mắt Mã Dung Dung lóe lên: "Căn cứ vào kinh nghiệm của tôi mà phân tích, tôi cảm thấy cô ta muốn tìm người thay thế.”
Người thay thế!
Ba chữ này vừa nói ra, Hồ Siêu trực tiếp tái mặt, cả giận nói: "Được lắm Lâm Thanh Đàn, lại muốn tìm Hồ Siêu tôi làm người thay thế, cô thật cho rằng tôi dễ bắt nạt vậy sao?"
Hồ Siêu tức giận. Nói chứ, trên đời này làm sao có chuyện bánh nhân thịt từ trên trời rơi xuống, thì ra là coi mình là người thay thế, quả
thực khinh người quá đáng!
Nnhững người khác bắt đầu cũng cảm thấy kỳ quái, thẳng đến nghe Hồ Siêu tiếng rống giận này, mới phản ứng lại.
Đúng rồi!
Nhất định là Lâm Thanh Đàn ở bên ngoài chơi đủ rồi, cho. nên mới chạy về tìm Hồ công tử.
Nhất định là như vậy, nếu không thì sao giải thích cho hợp lý đây.
Thật không biết xấu hổ al
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Lâm Thanh Đàn đều thay đổi, tràn ngập vẻ khinh bỉ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!