Ký ức dừng lại vào lúc 5 giờ chiều..
Nhưng bây giờ đã 8h30 phút tối. Trong suốt hơn 3 tiếng đồng hồ, Lý Lộ không nhớ rõ đã xảy ra chuyện gì.
Nghe những gì A Tổ nói, Lý Lộ nhận ra rằng người thanh niên bên cạnh Tiêu Thấm đã giở trò quỷ.
A Tổ do dự một chút, nói: “Chị Lý, người thanh niên kia là cao nhân. Em nghĩ rằng chúng ta nên cho qua đi...”
“Cho qua? Anh đùa gì vậy? Lý Lộ tôi thề rằng nhất định phải xử chết Tiêu Thấm, khiến cho cô ta thân bại danh liệt, vậy mà anh dám bảo tôi cho qua ư? Cho qua thế nào được?”
A Tổ chưa kịp nói hết, Lý Lộ đã ngắt lời.
Bây giờ Lý Lộ đã nói như vậy rồi, A Tổ còn có thể nói gì được nữa. Anh ta chỉ là một tay săn ảnh lấy tiền làm việc nên anh ta không dám ra lệnh cho Lý Lộ.
Sau khi suy nghĩ một hồi, Lý Lộ cau mày nói: “Anh vừa nói răng thằng nhóc bên cạnh Tiêu Thấm đi ra ngoài từ căn phòng này?”
A Tổ gật đầu: “Tôi rất chắc chắn chính là hắn.”
“Hừ, nếu như hắn đã tự mình tới cửa thì hôm nay tôi nhất định phải tra ra thân phận của hắn. Mau tới chỗ lễ tân khách sạn với tôi.”
Lý Lộ hừ lạnh một tiếng, vội vã đi ra ngoài.
A Tổ nói: “Chị Lý, chị mặc quần áo vào trước đã”
Anh ta nuốt nước bọt.
Lúc này, Lý Lộ mới nhận ra vừa rồi cô ta kích động tới mức quên mất mình đang không mặc đồ.
Sau khi được A Tổ nhắc nhở, cô ta chợt nhận ra điều này.
Lý Lộ không nói gì. Cô ta vội mặc chiếc váy hai dây bó sát vào người, sau đó là đôi tất trắng và đôi giày cao gót. Cô ta cũng không bảo A Tổ tránh ra chỗ khác.
Một là bây giờ cô ta không có tâm trạng.
Hai là cô ta cũng đã quen với cảnh này từ lâu.
Sau khi thay đồ xong, hai người nhanh chóng đi thang máy xuống tầng 1. Sau khi tìm được lễ tân khách sạn, Lý Lộ hỏi: “Giúp tôi kiểm tra thông tin đăng ký phòng của người đàn ông đưa tôi đến khách sạn.”
Nếu như Lục Vân thực sự đã đưa cô ta tới đây thì hãn chắc chăn sẽ đăng ký thông tin của mình khi nhận phòng khách sạn.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!