Lục Vân khen ngợi Doãn Thu Thủy: "Doãn viện trưởng, bà thật thông minh."
Nghe xong lời này, sắc mặt Doãn Thu Thủy không hề dịu đi chút nào ngược lại còn cười chế nhạo một tiếng nói: "Cho dù tôi có thông minh đến mấy, thì cũng không so được với sự thông minh của cậu đâu nhỉ?
Tất cả những gì cậu đang làm bây giờ là đùa với lửa! Là lấy trứng chọi đái"
Tâm tư của Lục Vân đã bị Doãn Thu Thủy nằm thóp. Hơn nữa còn đoán đúng tám chín phần.
Chỉ có một điều duy nhất bà ấy đã đoán sai, đó là Lục Vân không hề cố gắng lấy trứng chọi đá mà đang cố gắng tìm ra sự thật theo cách riêng của mình.
Doãn Thu Thủy không biết điều đó, bây giờ bà chỉ cảm thấy ghét hẳn chỉ vì quá bốc đồng.
Lúc này, Lục Vân lại nói: "Dù sao tin tức về cuộc hẹn giữa tôi và Vương Húc đã truyền đi rồi. Bây giờ có nói gì cũng vô ích, chúng ta chỉ có thể đi tới đâu tính tới đó."
"Vào ngày cuộc chiến diễn ra cậu không cần phải xuất hiện, bây giờ rất ít người biết đến cậu, cậu vẫn còn cơ hội rời khỏi kinh thành, sau này không được dây dưa với Lạc Ly nữa."
Bên ngoài đồn Lục Vân là người đàn ông của Lạc Tiên tử, nhưng người nhìn thấy bộ mặt thật sự của Lục Vân thực sự không nhiều.
Nếu như lúc Lục Vân rời đi cách khiêm tốn một chút sẽ không thu hút sự chú ý của người đó, bởi vì cho đến nay, người đó vẫn chưa biết Lục Vân chính là đứa trẻ năm đó.
Thế nhưng một khi người đó nhìn thấy Lục Vân chắc chẳn sẽ nảy ra nghỉ ngờ, bởi vì trông hắn thật sự quá giống.
Nếu người đó cho người điều tra về Lục Vân, phát hiện ra hắn đến từ Viện phúc lợi Ánh Dương ở Giang Thành, thì người đó sẽ nhận ra danh tính thực sự của Lục Vân.
Đến lúc đó, Lục Vân mới gặp phải nguy hiểm thực sự.
Doãn Thu Thủy bắt hắn không nên dây dưa với Lạc Ly vì cô quá bắt mắt dễ gây sự chú ý, cho nên nếu Lục Vân đi bên cạnh cô nhất định sẽ bị lộ.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!