Thiên Huyền Tử uống liền mấy ngụm rượu mạnh, không biết có say hay không, dù sao cuộc trò chuyện cũng bắt đầu ngay lập tức, thở ra toàn mùi rượu và nói: "Đệ tử tốt, rất hiếu hảo, có vấn đề gì cứ hỏi thoải mái, sư phụ sẽ trả lời từng câu hỏi của con."
Thái độ thay đổi diễn ra quá nhanh.
Lục Vân cũng lười thắc mắc, cứ vậy mà hỏi ra vấn đề mà bản thân thấy khó hiểu nhất, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với hắn và bảy người chị.
Thiên Huyền Tử say khướt nói: “Quả thật là bảy người chị của con và con đều bị chúng ta đưa vào cô nhi viện, hơn nữa chúng ta còn dùng một ít thủ đoạn nhỏ để tạo ra mối quan hệ bền chặt từ nhỏ giữa tám người các con."
Quả nhiên là vậy!
Lục Vân nheo mắt lại.
Bảo sao lại trùng hợp như vậy, trong khi trong trại trẻ mồ côi có biết bao trẻ em mà bản thân lại chọn bảy người xinh đẹp nhất làm chị, làm hại hắn còn nghĩ từ nhỏ bản thân đã có tiềm năng trở thành kẻ biến thái.
Hóa ra tất cả là lỗi của những kẻ này.
Với năng lực của một tu sĩ, để tám đứa trẻ ngây thơ giành hảo cảm cho nhau quả thực là chuyện rất dễ dàng.
"Mục đích của việc này là gì?" Lục Vân hỏi.
Thiên Huyền Tử lại nhấp một ngụm rượu, nói: "Con phải hỏi sư huynh Thiên Hư Tử của sư phụ. Ông ta ra lệnh cho chúng ta làm việc này. Mấy người chị của con được ông ta mang về từ Giới Hành sơn."
"Giới Hành sơn."
"Đúng vậy, con có thể tưởng tượng nó như một cánh cửa, bên kia cánh cửa là thế giới của những người tu luyện, tuy nhiên cánh cửa đó đã đóng hơn 20 năm rồi, vẫn chưa biết lần tới được mở ra là khi nào, không biết khi nào nó sẽ mở lại nhỉ?"
"Không đúng, những gì ông nói không đúng."
Lục Vân phản bác lại: "Nếu như Giới Hành Sơn đã bị đóng cửa hơn 20 năm rồi thì làm thế nào mà U Hồn tộc có thể trốn thoát được?"
Lúc trước Lục Vân đã gặp U Hồn tộc hai lần, một lần nhập vào người cha của Cố An Kỳ, một lần nhập vào người Tà linh giáo chủ, nếu như Giới Hành Sơn thực sự đã đóng cửa, một thứ như thế không thể nào trốn thoát được.
Thiên Huyền Tử trợn mắt nói: "Chuyện đó không thể xảy ra trước cả khi Giới Hành sơn đóng cửa sao?"
"Ách..."
Tạm thời Lục Vân không mấy hứng thú với chuyện của U Hồn tộc, bây giờ hắn chỉ muốn biết, sư bá Thiên Hư Tử đang ở đâu?
Ông ta mới là nhân vật cốt lõi của mọi chuyện.
Không ngờ, sau khi Thiên Huyền Tử nghe được câu hỏi của Lục Vân, ông ta mơ hồ trả lời: "Ai biết được, từ trước đến nay đệ tử Thiên Đạo tông chúng ta đều giống như rồng thần thấy đầu mà không thấy đuôi*…"(* dùng để miêu tả tung tích bí ẩn của một người, không tiết lộ sự thật)
Rầm!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!