Lục Vân không thi triển ra bất kỳ võ kỹ, nhưng Mạc Thanh Uyển cũng không nhìn ra công pháp của hắn là gì, thế là quay đầu nhìn về phía mẹ mình.
"Chân Khí của hắn có màu xanh, làm người ta cảm thấy là một loại công pháp ôn hòa, nhưng nhìn từ chuyện hắn đẩy lui được Ông Chính Nguyên thì kì thực bá đạo đến cực điểm!" Lữ Khinh Nga phân tích một hồi, cuối cùng lại lắc đầu: "Mẹ cũng không nhìn ra được."
Cả mẹ cũng không nhìn ra.
Kinh ngạc trong lòng Mạc Thanh Uyển sâu thêm mấy phần.
Cốc Thanh Sơn khinh thường liếc Lữ Khinh Nga một cái, nghĩ thầm nếu bà có thể nhìn ra mới có quỷ.
Mấy ngày trước khí tức hung ác chí tà và khí tức Chí Thánh Thanh Đế ôn hòa giao hoà xuất hiện trên người Lục Vân, nếu các người trông thấy cảnh đó thì mới thật sự ngoác mồm kinh ngạc.
Hiện tại có chút xíu như vậy đã là gì.
Cốc Thanh Sơn không thèm lên tiếng mà nghiêm túc quan sát Lục Vân và Ông Chính Nguyên giao thủ.
Ông Chính Nguyên liên tục kinh ngạc hai lần, trong lòng đã dâng lên sóng to gió lớn, nếu như nói lần đầu tiên là chủ quan thì lần thứ hai là thế nào?
Lần thứ hai giải thích thế nào đây?
Lần này chỉ có thể nói rõ thực lực của tên đầu trọc này thật sự rất mạnh, không liên quan gì đến chuyện Ông Chính Nguyên chủ quan lơ là cả.
"Nói xin lỗi ngay!"
Ông Chính Nguyên còn chưa kịp tỉnh táo lại từ quyền thứ hai đáng rung động thì bỗng có một giọng nói lạnh lùng lại bá đạo đến cực điểm nổ vang bên tai ông †a.
Tâm tình Ông Chính Nguyên đắng chát.
Ông ta thật sự không biết tại sao phải xin lỗi!
Chẳng lẽ vì mình không tôn trọng Cốc Thanh Sơn nên tên đầu trọc này muốn mình xin lỗi ông ta? Tên đầu trọc này trung thành với tông môn lắm hay sao mà làm gì dữ vậy?
Ông ta căn bản không nhớ trước đó Lục Vân đã nói một câu, là ông ta sủa nên quấy rầy người phụ nữ yêu mến của Lục Vân.
Chủ yếu là lúc đó Ông Chính Nguyên hoàn toàn coi Lục Vân là một tên điên tự tìm đường chết, sao lại quan tâm hắn nói cái gì, chỉ coi hắn đang đánh rắm.
Tới giờ khắc này, ông ta còn không rõ nguyên nhân Lục Vân muốn mình nói xin lỗi.
Nhưng nói thế nào thì hai lần thất bại liên tục đã làm Ông Chính Nguyên ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, chỉ có thể lấy ra toàn bộ thực lực để phản kích.
Gần như không chút do dự, Ông Chính Nguyên lập tức luyện hóa một giọt tinh huyết trong cơ thể, Chân Khí màu vàng lập tức tăng vọt, mơ hồ phủ thêm một màu đỏ nhạt.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!