Những bộ trang phục này mang phong cách khác nhau, từ ngây thơ thuần khiết, gợi cảm bốc lửa, đến người phụ nữ trưởng thành hoặc tiểu thư mơ mộng. Nhưng Vân Mộc Thanh đều dễ dàng làm chủ được cho dù là bất kỳ phong cách nào. Cô gái có nhan sắc trời phú này chính là một chiếc giá treo đồ biết đi, thậm chí chỉ cần đứng đó thôi cũng đã thu hút một nhóm nữ sinh ùa vào mua sảm, khiến lượng khách đến cửa hàng tăng gấp ba so với thường ngày.
Sở Phàm hôm nay cũng được một phen no mắt. Ai bảo đi mua sẳm với vợ là tra tấn cơ chứ? Tra tấn mà được thế này thì anh tình nguyện bị tra tấn mỗi ngày.
"Thưa anh, vóc dáng và khí chất của chị nhà thật sự tốt quá ạ, bộ nào của cửa hàng chị ấy cũng làm chủ được hết. Nếu không phải tụi em đã quyết định gương mặt người đại diện rồi thì chắc chắn sẽ mời chị nhà."
Nhân viên phục vụ trầm trồ khen ngợi.
Vân Mộc Thanh cũng có chút ngại ngùng, lại lo lắng thì thầm vào tai Sở Phàm. "Tại anh hết đấy, thử bao nhiêu bộ vậy mà không mua, làm tôi mất hết mặt mũi".
Cô cho rằng mấy bộ đồ này ít nhất cũng có giá từ ba mươi nghìn tệ trở lên, một con số cô không tài nào với tới được.
"Ai bảo không mua?", Sở Phàm ngạc nhiên hỏi lại, sau đó vung tay: "Gói hết mấy bộ ban nãy thử về".
"Vâng ạ", nhân viên phục vụ vui như mở cờ trong phục. Mấy bộ trang phục này tổng cộng phải đến mấy trăm nghìn tệ, chia hoa hồng thôi đã ba mươi nghìn rồi!
"Anh... anh điên rồi hả...", Vân Mộc Thanh bị Sở Phàm chọc cho tức chết, dở khóc dở cười: "Tôi đào đâu ra số tiền lớn như vậy? Anh muốn tôi cà nát thẻ tín dụng luôn hay sao?”
"Ai lại để phụ nữ trả tiền bao giờ? Tôi trả", Sở Phàm đáp. đến là khí phách.
Đan Đan cũng kiêu ngạo hùa theo: "Dạ đúng đó, ba giàu lắm luôn. Tuần trước ba còn mua công viên trò chơi làm quà cho con nè".
Vân Mộc Thanh bực dọc liếc bé. "Sao con không nói ba mua máy bay luôn đi?"
"Cũng được đó mẹ, ngày mai mua máy bay, ngày mốt mua tàu thủy, mốt nữa mua tên lửa..."
Trước sự hờn dỗi của Vân Mộc Thanh, Sở Phàm cười khế một tiếng rồi rút thẻ ngân hàng ra. Với anh mà nói, mấy trăm triệu cũng chỉ nhẹ tựa lông hồng, nói gì đến mấy trăm nghìn.
"Cô chú không phải tranh nhau, để con trả cho!", vừa lúc ấy, giọng nói non nớt của một bé trai vang lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!