Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

Trước cửa sổ sát đất ở trên tầng cao nhất, Hestia cầm ly cà phê trong tay, lặng lẽ nhìn bóng lưng dần dần khuất xa của Sở Phàm, cô ấy thở dài phiền muộn.

Bây giờ cô ấy đã thành nữ thần kinh doanh, nhưng dáng vẻ hiện giờ của cô gái bé bỏng này lại giống hệt như người vợ nhỏ đang âm thầm oán trách, tiễn người chồng yêu dấu của mình đi xa.

Ông Henry trải qua nhiều cuộc bể dâu, đã nhìn thấu tình cảm nam nữ đằm thắm này từ lâu, xem ra cô chủ nhà mình thật sự bị thanh niên ấy hút hồn mất rồi.

Nhưng có nhìn thế nào thì cũng thấy tên này chỉ là người bình thường mà thôi, không có gia thế, không có quyền thế, chẳng thể sánh bằng vương tôn quý tộc và những thanh niên tài hoa đầy người khác.

Thật sự không biết vì sao cô chủ nhà mình lại thích cậu ta nữa.

Ông Henry thở dài bất lực, ông ta đi đến trước mặt Hestia rồi nói với cô ấy: “Cô chủ, cô thích cậu †a sao?”

Hestia chớp mắt, không hề che giấu tình cảm của mình: “Có cô gái nào không thích người đàn ông vĩ đại như anh ấy đâu”.

Ông Henry hừ một tiếng, ông ta thật sự không nhìn ra cái tên nhóc ấy vĩ đại ở chỗ nào.

Rồi sau đó, ông Henry tỏ vẻ kiêu ngạo: “Cô chủ, nếu như cô thích thì sao không cố gắng giành về cho mình? Với nhan sắc và tài năng của cô, người vợ kia của cậu ta làm sao sánh bằng được”.

“Chỉ cần cô hơi ngoäc ngón tay thôi thì chẳng phải cậu ta sẽ sẽ ngoan ngoãấn phủ phục dưới váy của cô, mặc cho cô sai khiến sao”.

Ông ta cho rằng cô chủ nhà mình chính là cành vàng lá ngọc, là nữ thần được vô số người đàn ông tôn sùng. Giá trị bản thân hàng trăm tỷ, có huyết thống quý tộc phương Tây, lựa chọn cô ấy đồng nghĩa với việc có thể chiếm được người đẹp, tiền của, địa vị, đây chính là mục tiêu mà biết bao nhiêu người dùng hết cả đời cũng không với tới được.

Mặc dù Vân Mộc Thanh xinh đẹp tuyệt trần, nhưng dù gì cô ấy cũng chỉ là người bình thường mà thôi. Chỉ cần Sở Phàm là người bình thường, không, cho dù là một tên ngốc thì cũng biết mình phải lựa chọn như thế nào.

Hestia mặt không đổi sắc, cô ấy chỉ lạnh giọng mà hỏi lại ông ta: “Ý của ông là kêu tôi phá hoại gia đình của anh ấy sao?”

Ông Henyy lại tỏ vẻ đây là chuyện đương nhiên: “Không phải thế, người mà cô Hestia thích thì phải là người của cô, làm sao có thể nói là phá hoại gia đình của người khác được. Người phụ nữ ấy không xứng có mới đúng”.

“Đương nhiên, chỉ cần cô Hestia không muốn đích thân ra tay thì tôi có thể làm giúp cô, đảm bảo sẽ không để lại dấu vết”.

Ông Henry tự cho mình thông minh, ông ta nở nụ cười đắc ý.

Hestia sầm mặt xuống, hờ hững hỏi một câu: “Ông Henry, ông đi theo tôi bao nhiêu năm rồi”.

Ông Henry vội vàng chào theo kiểu phương Tây, gương mặt toát ra vẻ cung kính: “Thưa cô, cả gia tộc của tôi kể từ đời ông nội đã dốc hết sức lực phụng sự gia tộc Smith, bây giờ đã được ba thế hệ, †ổng cộng một trăm năm mươi năm rồi”.
 

 

Nhấn Mở Bình Luận