“Đúng thế, anh có thể sang đây một chuyến không, tôi muốn đích thân nói với anh”, giọng nói của Hestia vừa có vẻ vui mừng vừa có vẻ ngượng ngùng.
Sở Phàm đồng ý ngay: “Được, cô ở đâu, tôi sang tìm cô”.
“Thật ạ? Tôi gửi định vị cho anh ngay”, Hestia mừng rỡ như một cô nữ sinh rơi vào lưới tình, dường như có thể gặp mặt Sở Phàm đã đủ để cho cô ấy vui vẻ lâu thật lâu.
Trong quán cà phê Thời Quang, một quán cà phê tâm trung mang phong cách Ý, nằm ở khu vực vàng tại vòng hai thành phố Giang Lăng, bốn phía đều là văn phòng làm việc và trung tâm thương mại lớn
Bầu không khí đậm chất nghệ thuật, không gian tao nhã độc đáo, cộng với sự phục vụ chu đáo đã khiến quán cà phê này nhận được sự yêu thích của nhiều quản lý cao cấp thuộc giai cấp tiểu tư sản, thanh niên yêu nghệ thuật và người nổi tiếng trên mạng, tất nhiên nơi này cũng không vắng bóng trai xinh gái đẹp.
Nhưng cô gái xinh đẹp đến đây ngày hôm nay có thể lấn át hết tất cả mọi người, làm cho tất cả người con gái xinh đẹp khác trở thành lớp nền tôn lên vẻ đẹp của cô ấy, hút hết mọi ánh nhìn.
Đó là một người con gái phương Tây có mái tóc vàng dài thướt tha, đôi mắt xanh thẳm như biển khơi, áo khoác trắng đơn giản, quần jeans xanh nhạt, bao quanh cơ thể nóng bỏng có thể ví von như ma quỷ, các đường nét hiện lên rõ ràng.
Nhưng ngũ quan của cô ấy vẫn mang vẻ đẹp dịu dàng và †ao nhã của phương Đông, toát ra hơi thở thanh xuân dạt dào, đẹp đế vô cùng.
Người con gái phương Tây xinh đẹp ấy chính là Hestia đang đợi Sở Phàm.
Bên cạnh người con gái xinh đẹp không bao giờ thiếu kẻ theo đuổi, hôm nay cũng thế mà thôi.
Một thanh niên anh tuấn ăn mặc thời thượng ngồi trước mặt Hestia, luôn thao thao bất tuyệt ca tụng chính mình, thỉnh thoảng để lộ ra chiếc chìa khóa xe hơi và đồng hồ Patek Philippe đáng giá một triệu trên cổ tay, vô hình trung khoe khoang giá trị hơn người của bản thân.
Với kinh nghiệm của thanh niên ấy, những cô gái trước kia dù có kiêu ngạo đến mức nào thì cũng sáng bừng mắt, rồi sau đó sẽ tỏ ra thích thú với mình, dần dần rơi vào nanh vuốt ác ma của anh ta.
Nhưng hôm nay, cô gái phương Tây xinh đẹp chỉ cười nhạt, giữ nguyên một tư thế, chỉ tự mình uống cà phê, đảo mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, làm như anh ta chỉ là không khí vậy.
Thanh niên ấy nản lòng hơn phân nửa, thầm nhủ trong lòng: “Lế nào cô ấy không hiểu tiếng Trung hả, không hiểu mình đang nói gì hay sao?”
“Đúng thế, chắc chắn là thế, nhân tài như Từ Minh ta đây, tuổi còn trẻ nhưng lại nhiều tiền, không có lý nào cô gái này lại phớt lờ mình”.
'Từ Minh ngẩng đầu, càng nghĩ càng cảm thấy đúng là thế, đột nhiên vào lúc này, sự xuất hiện của một người giống như chiếc búa đập vỡ nát lòng tự tin của anh ta.
“Hestia”, Sở Phàm vừa đi vào quá cà phê đã nhìn thấy Hestia, cô gái vô cùng hút mắt ấy.
“Anh yêu, rốt cuộc anh cũng đến rồi”.
Vừa mới chào hỏi xong, Hestia vui vẻ như chú nai con, cô ấy chạy đến bên cạnh Sở Phàm, âu yếm khoác tay anh, trông bọn họ có vẻ rất thân mật.
Rồi sau đó, Hestia ôm chầm Sở Phàm, hai người dán sát vào nhau, cơ thể thướt tha của cô ấy nằm trong lòng mình, Sở Phàm có thể cảm nhận rõ ràng nơi mềm mại ấy đã bị đè đến biến dạng, thơm tho nức mũi.
Chuyện, chuyện gì thế này?!
Sở Phàm hơi ngơ ngác, những người có mặt ở đây đều tỏ vẻ hâm mộ và ghen tị.