Giới quân đội và giới võ đạo vốn cùng một cội nguồn, giúp đỡ lẫn nhau.
Năm mươi năm trước, chiến tranh không ngừng diễn ra, vì bảo vệ non sông, giới võ đạo hợp tác với giới quân đội, đưa vào trong quân rất nhiều nhân tài võ đạo, chiến công hiển hách, lập ra công lao to lớn.
Những công pháp, bí thuật rèn luyện thân thể, binh pháp. chiến thuật truyền ra từ các gia tộc võ đạo kia lại bồi dưỡng ra một nhóm quân nhân ưu tú, khiến sức đấu của quân đội tăng lên gấp bội.
Nhưng khi ngày càng nhiều con cháu của gia tộc võ đạo vào quân đội biết được vinh hoa phú quý mà quyền lực mang đến, hưởng thụ được sự xa hoa truy lạc, xe sang mỹ nữ ở thế giới thường rồi, sao bọn họ còn cam lòng tiếp tục ở ẩn trong thâm sơn cùng cốc để tu luyện vất vả nữa?
Được một lần lại muốn thêm lần nữa, dã tâm của những người trong giới võ đạo ngày càng bành trướng, sau khi chiến tranh kết thúc bắt đầu nhiễu loạn quân chính, kéo bè kết phái, biến một thành phố tốt đẹp trở nên chướng khí mù mịt.
Thậm chí còn có một vài gia tộc võ đạo thế lực khổng lồ toạ trấn một phương, trở thành người đứng đầu một phương, bọn họ khống chế nhà giàu, ức hiếp người dân ở nơi đó, ngay cả thị trưởng và thống lĩnh của chiến khu cũng không coi ra gì, cứ thế tạo ra một đất nước của riêng mình.
Đến lúc này, mâu thuẫn giữa quân đội và võ đạo trở nên gay gắt, ngày càng nghiêm trọng, đến hiện nay vẫn còn mâu thuẫn, không đội trời chung như thế!
“Thưa anh, anh là Quân thần Long Hồn ở Tây Dã, là vinh quang của giới quân đội, nhưng cũng là kẻ thù lớn của giới võ đạo".
Trong đôi mắt đẹp của Hestia có ánh sáng loé lên, phức tạp nói: “Cho dù vị cao tăng kia để lại đạo chính thống, người kế thừa ông ấy có thuốc giải của “độc Mạn Đà La”, nhưng có thể đồng ý trị bệnh cho một kẻ thù lớn của giới võ đạo như anh hay không còn là một vấn đề lớn”.
“Dù người đó đồng ý trị liệu, nhưng có khi nào sẽ hợp tác với người trong giới võ đạo, âm thầm giở trò gì với anh không, chúng ta cũng không thể biết được”.
Hestia chỉ cảm thấy rất rối rằm, giơ tay xoa mi tâm, thở dài nói: “Chuyện này là tôi không suy nghĩ chu toàn, khiến anh khó xử rồi”.
“Không sao, chỉ là một giới võ đạo thôi, cũng chẳng lớn lao gì trong mắt tôi", Sở Phàm bưng cà phê lên, lạnh nhạt nói một câu vô cùng khí phách và tự tin.
“Nếu có ý định khác, thì cứ san băng cả giới võ đạo là được".
Thánh điện tung hoành hơn hai trăm năm ở thế giới ngầm phương Tây anh còn có thể tiêu diệt, còn sợ các gia tộc võ. đạo không đoàn kết kia sao?
Cũng vì ba năm nay Sở Phàm dưỡng thương ở Bắc Cực, lười quan tâm, mới khiến đám hề này có cơ hội nhảy nhót kiêu ngạo, dám cưỡi lên đầu giới quân đội diễu võ dương oai.
Chỉ là vẫn không có hành động quá đáng gì chạm đến giới hạn của Sở Phàm.
Nếu đám người này thật sự có dã tâm gì đó, không có mắt dám trêu vào mình, anh không ngại chỉnh đốn lại tám trăm nghìn binh sĩ của Tây Dã, đại quân áp sát một đường càn quét tất cả!
Đội quân tinh nhuệ của biên giới Tây Dã từng đạp phá bảy. vương quốc, sức mạnh của bảy nước cũng không thể ngăn cản, huống hồ chỉ là mấy gia tộc võ đạo?
“Vâng”. Trong đôi mắt xinh đẹp của Hestia lộ ra cảm xúc si mê và
sùng bái của một cô gái nhỏ, đây mới là Quỷ Vương khí phách, anh hùng độc nhất vô nhị trong lòng cô ấy chứ.
Sở Phàm copy tài liệu và hình ảnh trên máy tính của Hestia, gửi vào điện thoại của mình, sau đó nói: “Tóm lại cũng không phải không có thu hoạch, tuy rất khó tìm thấy người thừa kế của vị cao tăng kia, nhưng dù sao cũng tìm thấy được một phương hướng, không đến mức đụng lung tung như ruồi mất đầu”.
“Hestia, cảm ơn cô”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!