Vào lúc này, Sở Phàm lại hờ hững cất tiếng: “Đơn giản thế thôi à? Sợ rằng anh thấy người ta xinh đẹp nên nổi lòng tà dục, lòng dạ bất chính nên người ta mới đánh anh chứ gì”.
Anh đã nhìn thấu tính tình của Từ Minh từ lâu rồi, vừa nhìn thấy con gái không bước đi nổi nữa, đúng là tự mình kiếm đánh.
Gương mặt Từ Minh đỏ bừng, anh ta ho khù khụ, sự thật đúng là như vậy, nhưng anh ta sợ mất mặt nên không dám nói thật lòng thôi.
Bây giờ bầu không khí ở nơi này trở nên hơi lúng túng, rồi sau đó, một cô gái khá thân thiết với Từ Minh bực mình trừng mắt nhìn Sở Phàm: “Liên quan gì đến anh, làm như mình giỏi lắm à?”
“Phải đấy, anh là cái thá gì, đến lượt anh hoa tay múa chân sao?”
Những người khác đều khó chịu mà hừ lạnh, tương đối bất mãn về Sở Phàm.
Sở Phàm thản nhiên nở nụ cười, anh lười chẳng muốn hỏi nhiều.
Chuyện không liên quan đến mình thì nhúng tay vào làm chi, anh cũng vui vẻ hóng chuyện thôi.
Vân Mộc Thanh bĩu môi lầm bầm một tiếng: “Loại người gì thế này”.
Cô ngoan ngoãn ngồi cạnh Sở Phàm, lười chẳng muốn tham dự vào việc này.
Tôn Minh Hưng hừ một tiếng, anh ta võ vai Từ Minh ngay: “Anh Từ, anh thích cô gái nào là phúc của cô gái đó, cô ta không những không biết cảm ơn mà còn dám ra tay đánh anh nữa à? Chuyện này không thể cho qua như thế được”.
“Nói cho tôi biết, lai lịch của cô ta thế nào, người anh em đây sẽ trút giận giùm cho anh”.
Mặc dù người có thể bước vào hộp đêm Kim Sa thì không giàu cũng có gốc gác, đều là người có gia thế cả. Nhưng bác cả của Tôn Minh Hưng là người đứng thứ ba ở thành phố Giang Lăng, quyền thế ngút trời, đến đại ca giang hồ như Mã Minh Nguyên của hội thương mại Tứ Hải còn phải cúi đầu, anh ta sợ gì nữa đây?
Từ Minh lại tránh né ánh mắt anh ta mà liên tục xua tay: “Cậu Tôn, thôi đi, cậu không đụng đến cô ta được đâu...”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!