Tên đầu trọc sửng sốt hết mấy giây. Lũ du côn cũng há hốc mồm, đoạn chúng liếc nhau rồi ôm bụng phá ra cười như vừa nghe được chuyện cười thế kỷ.
"Mẹ, muốn tao cười chết hay gì? Nhãi ranh như mày muốn Hội trưởng Mã đến dập đầu xin lỗi? Mày nghĩ mày là ai, đương kim Thái tử chắc?"
Tên đầu trọc nhếch mép, nhìn Tôn Minh Hưng như một thằng ngốc. Trong mắt hắn lóe lên tia hung tợn, tay móc ra một con dao phay, định bụng cắt lưỡi thắng oät này để dạy cho nó một bài học nhớ đời.
"Mày không có tư cách biết tao là ai. Mày chỉ cần hỏi Mã Minh Nguyên một câu xem ông ta có còn nhớ những gì xảy ra vào mười hai giờ đêm, ngày 16 tháng 9, trước nhà họ Chu thôn Hạnh Hoa không là được", Tôn Minh Hưng vừa ngạo. nghễ nói vừa rút một điếu thuốc ra ngậm vào miệng, sau lại lấy ra một hộp diêm, khoan thai châm thuốc.
Anh ta không thích dùng bật lửa, hơn nữa sự ma sát của những que diêm cho anh ta cảm giác rằng mình vừa trở thành một ông trùm Hương Cảng lừng lẫy, có thể nói là tuyệt vời.
"Ba phút sau, tao muốn thấy Mã Minh Nguyên quỳ xuống xin lỗi tao, băng không bọn mày tự gánh lấy hậu quả”.
Tôn Minh Hưng thốt lên, vung điếu thuốc trong tay khiến tàn thuốc bản lên mặt tên đầu trọc. Giữa đốm lửa lập lòe, anh †a chợt thấy mình như một vị vua, không gì không làm được.
Bụp. Gò má tên đầu trọc bị tàn thuốc làm bỏng, phồng lên, nhưng những lời của Tôn Minh Hưng khiến hẳn bỗng dưng rùng mình.
Buổi tối ngày 16 tháng 9 chính là cơn ác mộng khiến cả đời hắn cũng khó mà quên được!
Đêm ấy, hai thanh niên bí ẩn xông vào tòa nhà hội thương mại Tứ Hải, mang súng giết chóc, quyền thế ngập trời. Chỉ một câu đã có thể nghiền nát toàn bộ hội thương mại, một câu nữa khiến lãnh đạo tỉnh rớt đài trong nháy mắt, làm cho. Mã Minh Nguyên tung hoành ngang dọc Giang Lăng suốt hai mươi năm cũng phải quỳ xuống xin tha.
Cuối cùng, Mã Minh Nguyên phải tự chặt một tay, đích thân đến nhà họ Chu tại thôn Hạnh Hoa để xin lỗi Chu Long, chuyện này mới xem như kết thúc.
Tên đầu trọc vừa khéo chính là nhân chứng đêm đó. Bản lĩnh phi thường của vị họ Sở kia đã khiến thế giới quan của hẳn bị lật đổ, khiến hẳn ghi nhớ cả đời.
Tôn Minh Hưng cũng biết chuyện này ư? Chẳng lế cậu ta có quan hệ gì với “anh Sở kia?
Trong lòng tên đầu trọc rét run, thận trọng quan sát từng người có mặt trong phòng bao. Trong một thoáng, hắn nhìn thấy Sở Phàm dưới ánh đèn mờ ảo, bốn mắt chạm nhau.
Trên môi Sở Phàm chỉ là một nụ cười nhàn nhạt, nhưng lại khiến hai chân hắn ta nhữn ra, suýt nữa quỳ sụp xuống.
Quả nhiên là anh ta!
"Tôi xin lỗi, tôi không biết anh đến đây, tôi sẽ báo cho hội trưởng ngay!"
'Tên đầu trọc sợ đến mức hồn vía lên mây, không dám nhiều lời nữa mà vội vàng khom người, dẫn đám đàn em đi với vẻ khiếp đảm.
Phòng bao bỗng chốc im lặng như một nấm mồ.
Mấy cậu ấm giương mắt nhìn nhau trong sự sững sờ. Tôn Minh Hưng thật sự dọa cho người của Mã Minh Nguyên chạy mất hả?
Ngầu vãi!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!