Lúc này, Sở Phàm lại nhìn thoáng qua bọn họ, thản nhiên nói: “Các cô cậu cũng có thể sử dụng †oa thuốc này, có tác dụng điều dưỡng kinh mạch, phụ trợ khí huyết. Cái khác không dám nói, chỉ cần chịu bỏ công, võ giả Nội Kình tứ phẩm là không thành vấn đề”.
“Cái này... cảm ơn Tông sư Sởi”
Mấy người Mạnh Thanh Vũ không khỏi mừng như điên, vô cùng cảm động cúi đầu cảm ơn.
Mấy người tập Taekwondo khoa chân múa tay như bọn họ ngay cả cánh cửa võ giả Minh Kình cũng không thể đi vào, bây giờ Sở Phàm trực tiếp cho bọn họ cơ hội thăng lên võ giả Nội Kình, sao có thể không kích động, không cảm động muốn rơi nước mắt được chứ?
Nếu nói mấy tiếng trước nhìn thấy Sở Phàm một chưởng làm vỡ sư tử đá nghìn cân chỉ khiến bọn họ hoảng sợ.
Thì bây giờ, đối mặt với ơn huệ lớn Sở Phàm ban cho, trong lòng bọn họ chỉ còn lại kính ngưỡng và tôn sùng, giống như nhìn lên thần linh vậy...
Đưa ra cả ơn và uy, tay cầm quyền sinh sát, người như vậy ai dám lỗ mãng với anh chứ?
Sở Phàm chỉ để lại một toa thuốc, sau đó không ở lâu thêm, trực tiếp dẫn Vân Mộc Văn rời đi.
Trước giờ anh ân oán rõ ràng, những chuyện này coi như Sở Phàm bồi thường cho bọn họ vì lấy đi Huyền Y Bảo Điển vậy.
Mãi đến khi nhìn thấy bóng lưng Sở Phàm càng ngày càng xa, Mạnh Thanh Vũ vẫn không thể giấu đi sự kích động trong đôi mắt, cậu ta nói: “Giáo sư Mộ Dung, anh... anh Sở này rốt cuộc là thần thánh phương nào thế ạ?”
Mộ Dung Thích thở dài một hơi, sùng bái đáp: “Đây không phải chuyện chúng ta có thể biết được, các trò chỉ cần biết anh Sở là tồn tại mà cả đời này chúng ta chỉ có thể nhìn lên thôi, hiểu chứ”.
“Hiểu ạ!”, các học trò xung quanh trăm miệng một lời, vẻ mặt vừa sùng bái vừa cảm khái, đưa mắt nhìn về bóng lưng thon dài dần đi xa cũng Sở Phàm.
Đại trượng phu phải thế này mới đúng!
Sau khi rời khỏi đại học Giang Lăng, Vân Mộc Văn vẫn mãi chớp mắt tò mò đi bên cạnh Sở Phàm nói mãi, hưng phấn không ngừng hỏi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!