Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

Ảnh mắt thế này khiến cô ấy hơi ngượng ngùng, mặt hơi ửng đỏ, sao người này lại khiến cô ấy cảm thấy như mình không mặc quần áo thế này.

“Anh rể, anh đừng nhìn người ta như vậy được: không”, Vân Mộc Văn chớp mắt, vô cùng ngượng ngùng, cười nói: “Có phải anh muốn nói em trời sinh đoan trang, trẻ trung vô địch, thật sự là đại mỹ nữ hoàn mỹ, hoàn toàn không có vấn đề gì đúng không, hì hì”.

“Không, em hiểu lầm rồi, vì em có quá nhiều khuyết điểm nên anh không biết nên bắt đầu từ đâu

thôi”, Sở Phàm nói thẳng ra.

Lúc nụ cười trên mặt Vân Mộc Văn cứng lại, tức giận trợn tròn mắt, anh giơ tay ra nghiêm túc đếm:

“Em ham ăn biếng làm, tự kỷ ngây thơ, thần kinh thô, đỏm dáng mặt dày...”

Sở Phàm liên tục nói ra mười mấy điều không hề giống nhau: “À, một điều quan trọng nhất:”.

Anh cười nhạt nhấn mạnh từng chữ: “Em, ngực, phẳng!”

“Sở Phàm!II”

Không thể không thừa nhận, phụ nữ thật sự là chúa thù dai thiên bẩm.

Trải qua hơn hai tiếng rượt đuổi dài đăng đãng, Vân Mộc Văn cực kỳ kiên nhãn, cuối cùng cũng bắt được Sở Phàm, thở hổn hển tuyên bố muốn Sở Phàm phải bồi thường tổn thất cho cô ấy, khoa tay múa chân muốn anh mời mình ăn bữa tiệc lớn.

Sở Phàm bất đắc dĩ, chỉ có thể gật đầu đồng ý.

Nửa tiếng sau, trên một con phố xa hoa của thành phố Giang Lăng... trong một tiệm mì thịt bò nào đó.

Vân Mộc Văn trợn tròn mắt, tức giận chỉ vào Sở Phàm nói: “Đây đã bữa tiệc lớn anh đồng ý với em ư? Chính là ở đây á?”

“Có thịt, có mì, còn có thương hiệu nổi danh cả nước, em còn muốn sao nữa?”, Sở Phàm cười vui vẻ, cũng không quan tâm Vân Mộc Văn đang tức giận đến mức giậm chân, đi thẳng vào trong tiệm.

“Người đẹp, hai bát mì thịt bò, ít mì nhiều thịt, cảm ơn”, Sở Phàm cười dịu dàng nói với em gái lễ tân.

Nói xong, anh ung dung tìm một chỗ ngồi xuống.

Vân Mộc Văn không vui trợn mắt: “Có phải anh bị ngốc không, còn kêu nhiều thịt, loại mì thịt bò chưa tới mười tệ này cho anh hai miếng thịt đã không tệ rồi”.

Mới vừa nói xong, một bát mì thịt bò nóng hôi hổi được bưng lên, chỉ có một ít hành và hai miếng thịt bò nhỏ.

Vân Mộc Văn bĩu môi, lúc thầm nghĩ quả nhiên là thế thì khó tin trợn tròn mắt...

“Thưa anh, mì của anh đây”.

Cũng không biết thật sự là khí chất quyến rũ của Sở Phàm làm say mê em gái lễ tân hay anh trời sinh đã mang hào quang trên người. Bát mì thịt bò của anh để thịt đầy cả bát to, đầy vung cả lên, còn không thấy chút mì nào cả.

Em gái lễ tân đỏ mặt nhìn Sở Phàm một cái rồi vội thẹn thùng rời khỏi.

Khách hàng xung quanh cũng trợn mắt há mồm.

“Em, em, anh, anh..”, Vân Mộc Văn đã nói không nên lời nữa rồi: “Oa, vì sao anh nhiều thịt như thế

mà em chỉ có hai miếng vậy chứ?”

“Có lẽ vì anh đẹp trai chăng?”

 

Nhấn Mở Bình Luận