Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

Chu Dĩnh ho khan hai tiếng, hơi xấu hổ và áy náy liên tục nói: “À, Đan Đan, hôm nay cô còn có việc, không thể đi với cháu được, hôm khác, hôm khác cô lại đến thăm cháu, được không”.

Không phải cô không muốn chơi cùng cô bé, mà thật sự là vì... túi tiền đã trống không rồi!

Tối qua đi dạo phố một chuyến, cô đã quẹt sạch mấy tấm thẻ tín dụng, bị con nhóc này gài bãy không thoát ra được.

“Ồ, vậy... vậy cô nhất định phải đến nhé, nếu không Đan Đan sẽ nhớ cô đớ”, Đan Đan chớp đôi mắt to ngập nước, trông rất là đáng thương.

Làm cho Chu Dĩnh rất ngượng ngùng, cảm thấy mình mắc phải lỗi lầm lớn gì đó, phụ lòng của đứa nhỏ...

Vân Mộc Thanh cũng hơi đỏ mặt, cô xụ mặt dạy dỗ Đan Đan: “Không được làm phiền cô nữa, mấy món đồ chơi mua cho con tối qua con phải trả về một ít, vừa ra ngoài con đã tiêu tiền lung tung, đây là tiền cô vất vả dành dụm đấy, có biết không?”

Vân Mộc Văn cũng xoa khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm của cô nhóc, vui vẻ nói: “Đúng vậy, đồ vô ơn, cháu muốn hại cô cháu phá sản à, đúng là không có lương tâm”.

Chu Dĩnh liên tục xua tay, tỏ vẻ mấy món đồ chơi và đồ ăn vặt này đều là cô ta tự nguyện mua.

“Làm gì có, Đan Đan là cô bé tốt bụng ngây thơ mài”, Đan Đan kiêu ngạo bĩu môi, tức giận vung nảm đấm nhỏ.

Cô bé chỉ Sở Phàm im lặng ăn cháu dùng bữa bên cạnh, ra vẻ bà cụ non nói: “Bố, lát nữa bố trả tiền cho cô đi, dù sao bố cũng giàu nhất, không xài cũng uổng”.

Vân Mộc Văn vô cùng kích động xoa tay, như tìm thấy máy rút tiền miễn phí: “Quá tuyệt, Đan Đan, sau này cháu đi dạo phố nhớ dẫn dì theo, túi xách, đồ trang điểm của dì cũng nên đổi cái mới rồi”.

“Ừ, không thành vấn đề!”

Vân Mộc Thanh cười tươi, tỏ vẻ đây là chuyện hiển nhiên.

Sở Phàm: “???”

Chuyện liên quan gì tới mình, một kẻ hóng chuyện như mình nằm không cũng trúng đạn là sao?

Anh bất đắc dĩ lắc đầu, mấy mỹ nữ lớn nhỏ bên bàn ăn phát ra tiếng cười như chuông bạc, tràn đầy hơi thở vui vẻ.

Chu Dĩnh cũng cười, cô ta hâm mộ nhìn cảnh hoà thuận của cả nhà Sở Phàm, sau đó thở dài một hơi...

Có lẽ đây mới là hạnh phúc nhỉ, cả nhà đoàn tụ, ung dung bình thản lại rất có sức sống.

Thật sự khiến người ta thấy hâm mộ.

Ăn bữa sáng xong, Sở Phàm dẫn Đan Đan và Chu Dĩnh đi dạo một vòng ở vườn sau của Hải Đường Uyển.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận