Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

Häc Hùng đã theo Lý Tử Duy mười năm.

Tâm phúc mười năm, hắn chưa chắc là người mạnh nhất bên cạnh Lý Tử Duy, nhưng chäc chản là người trung thành nhất, hiểu tâm tư của Lý Tử Duy nhất.

Kể từ lúc bước chân qua ngưỡng cửa, Sở Phàm đã tỏ thái độ vênh vênh váo váo như thể. mình là thế ngoại cao nhân vậy, không xem đám người Lý Tử Duy ra gì?

Anh ta có tư cách gì, có tư cách gì để ra vẻ ta đây?

Chỉ là con sâu cái kiến hèn mọn xuất thân nghèo khó, lăn lộn trong quân đội mười năm, chưa lập được chút công cán nào mà thôi.

Ai cho anh ta lá gan, ai cho anh ta sự dũng cảm để anh ta dám láo xược như thế trước mặt cậu Lý, để cho anh ta không biết trời cao đất dày. như thế?!

Kể từ lúc ban đầu, Hắc Hùng đã không thích cái tên Sở Phàm này, nhưng ngặt nỗi cậu chủ chưa nói gì nên hẳn không dám ra tay mà thôi.

Bây giờ, rốt cuộc sự kiên nhẫn của Lý Tử Duy đã bị mài mòn hết, kêu hắn ra tay, Hắc Hùng lập. tức cảm thấy khoan khoái vô cùng, lập tức cảm thấy hơn ba mươi ngàn lỗ chân lông trên người mình đã nở ra rồi...

Hôm nay hẳn không đánh cho cái tên này phải rụng răng khắp mặt đất thì hẳn chẳng phải là đàn ông!

Hắc Hùng nhìn Sở Phàm bằng ánh mắt hung hãn, bước ra khỏi phòng trà với vẻ mặt khinh miệt.

Hảẳn nhanh chóng bưng ấm trà nóng hổi đến trước mặt Sở Phàm rồi nói:

“Đây là trà mà cậu cần, Phụng Hoàng Đơn Tuyền ở Triều Châu”.

Chỉ có điều lúc sải bước đi về trước, đột nhiên Häc Hùng dồn sức xuống chân, khiến cho. cát bụi từ dưới mặt đất bay mịt mù.

Hắn nở nụ cười tàn nhẫn, miệng thơn thớt dạ ớt ngâm, đợi đến khi Sở Phàm nhận ấm trà, hản tức quét chân, tung một chiêu quét sạch ngàn quân.

Chắc hẳn xương cốt của cái tên này sẽ bị mình đá gấy trong nháy mät, đến lúc anh ta vừa gào thét thê thảm vừa ngã xuống đất, mình phải phế đi một chân của anh ta trước, để cho anh ta nhớ lâu, hiểu rằng nên nói chuyện với cậu Lý như thế nào!

Hản đã sớm thành thạo chiêu này rồi.

Tất nhiên Lý Tử Duy nhận ra Hắc Hùng tính toán điều gì, anh ta nhếch môi nở nụ cười đùa bốn, anh ta tin tưởng trăm phần trăm vào võ công của Häc Hùng, cho dù có là đám đặc chủng binh đi chăng nữa, Hắc Hùng cũng có thể lấy một địch ời, dũng mãnh vô địch.

Hản là kẻ tập võ Minh Kình tam phẩm, là nhân tài hiếm có trong khắp Giang Lăng.

Anh ta muốn xem xem một lát nữa cái tên Sở Phàm bị đánh gãy hai chân, phế đi tứ chỉ thì có còn dám ra vẻ ta đây trước mặt anh ta nữa hay không!

Lý Tử Duy cười lạnh, vào lúc này, Sở Phàm đã vươn tay ra, nhận ấm trà trong tay Hắc Hùng, anh cất tiếng: “Cảm ơn".

“Thời cơ đã đến rồi!"

Ánh mắt Häc Hùng thoáng có vẻ tàn nhẫn, hắn nhân lúc đưa ấm trà, cong chân phải lên, đột ngột quét chân thật mạnh, làm tiếng nổ vang rền khắp không trung...

Nhằm thẳng đến bắp chân Sở Phàm!

Nụ cười trên gương mặt Lý Tử Duy càng có vẻ đùa bỡn, anh ta nhắm mắt lại, hy vọng nghe thấy. thanh âm tuyệt vời như xương cốt Sở Phàm gãy vang lên, đợi tiếng khóc la thảm thiết của Sở Phàm và cảnh tượng đặc sắc anh quỳ rạp xuống đất xin tha...

Bốp!

Tiếng động lớn vang lên ở dưới chân bàn.

Quét sạch ngàn quân của Häc Hùng trúng. vào bắp chân Sở Phàm, nhưng rồi bắp chân Sở

Phàm vẫn vững chãi như núi, không hề nhúc nhích một chút nào.

Nhấn Mở Bình Luận