“Bốp!”
Cái tát này, Tiêu Hùng dùng sức rất mạnh, trực tiếp đánh Chu Hoa ngã uỵch xuống đất, khóe miệng rớm máu.
Chu Hoa hoàn toàn sững sờ, so với nỗi đau thể xác, trong lòng cô ta còn bị chấn động hơn, cô ta hoàn toàn không thể ngờ được, cô ta đã nhắc đến tên của Tiểu Thiên Tế rồi mà tên Tiêu Hùng này vẫn kiêu căng ngạo mạn tát cô ta như vậy!
“Dùng Tiểu Thiên Tế để uy hiếp tao sao, mày nghĩ mày là cái thá gì?”, vẻ mặt Tiêu Hùng tràn đầy giễu cợt, khinh thường nói: “Nếu như mày thật sự là ‘thiếu phu nhân’ danh chính ngôn thuận gả cho cậu chủ của Hiệp hội võ thuật, đương nhiên tao sẽ không động vào mày”.
“Nhưng Chu Hoa à, mày không xem lại mình đi, chỉ là đồ chơi trên giường người ta mà đã nghĩ mình là nhân vật tầm cỡ lắm rồi à?”
“Lập tức cút cho tao, từ nay về sau, tao không muốn nhìn thấy cái mặt mày ở đất Yên Kinh này nữa”.
Chu Hoa nghiến răng nghiến lợi, cảm thấy nhân phẩm của mình bị chà đạp một cách vô cớ, vội vàng chạy đi như một con chó.
Advertisement
Tiêu Hùng cũng hít một hơi thật sâu, trong lòng không khỏi thở phào, nguy hiểm quá!
Nếu như là trước đây, hắn có lẽ cũng sẽ quan tâm đến cái tên Tiểu Thiên Tế của Hiệp hội võ thuật này.
Nhưng kể từ đêm hôm đó, sau khi hắn nhìn thấy được uy lực mạnh mẽ của Sở Phàm, hắn làm sao dám chống lại, dám đắc tội với Sở Phàm chứ.
Ngay cả tên Cửu Thiên Tế của Hiệp hội võ thuật cũng phải cúi đầu, huống hồ gì là một tên ‘Tiểu Thiên Tế’ bé nhỏ này?
“Anh Sở, tôi đã liên lạc với y dược Tiêu thị rồi, công ty sẽ lập tức ban hành lệnh cấm hoàn toàn với Chu Hoa”.
“Hơn nữa, đám quan chức ở các các cơ quan chức năng cấu kết giúp đỡ Chu Hoa cũng lập tức bị sa thải!”
Advertisement
Sau khi Tiêu Hùng nói xong những lời này, hắn kính cẩn nói: “Anh Sở, anh xem cách giải quyết như vậy đã khiến anh hài lòng chưa?”
Sở Phàm khẽ gật đầu, nét mặt anh không có biểu cảm gì càng khiến Tiêu Hùng trong lòng bất an, đặc biệt căng thẳng.
Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Miên Miên tràn đầy ngạc nhiên, cô nhìn mọi thứ trước mắt, không thể tưởng tượng được, đường đường là cậu chủ của gia đình quyền thế như Tiêu Hùng lại bày tỏ thái độ kính cẩn với Sở Phàm như vậy.
Mỗi lần người đàn ông này xuất hiện đều mang lại cho cô thêm một bất ngờ mới.
Ngay sau đó, các lãnh đạo Sở Y tế, Công Thương, Cục Thuế lần lượt gọi điện cho Đường Miên Miên và tuyên bố sẽ xử lý nghiêm khắc những người đã đến phòng khám của Đường Miên Miên gây rối.
Để xin lỗi, bọn họ còn bật đèn xanh cho phòng khám của Đường Miên Miên, miễn tất cả các loại thuế trong một năm, và khi có bất kỳ chính sách ưu đãi nào cũng sẽ nghĩ đến cô đầu tiên.
Trong điện thoại, các vị lãnh đạo cấp cao đó thành khẩn xin lỗi khiến cho Đường Miên Miên trợn trừng mắt kinh ngạc, như đang năm mơ.
Các bác sĩ trong phòng khám cũng ngẩn người, trong lòng hưng phấn vô cùng, Sở Phàm tỏa sáng như một vị thần trong mắt bọn họ.
Tiêu Hùng thậm chí còn gọi một nhóm người đến hỗ trợ dọn dẹp sảnh y tế, trong vòng chưa đầy nửa giờ, sảnh phòng khám do đám người Chu Hoa lục soát làm rối tung lên, bây giờ đã được khoác lên mình diện mạo mới.
Tiêu Hùng đưa một điếu thuốc cho anh, cung kính nói: “Anh Sở, tôi đã nói chuyện với người của các cơ quan chức năng rồi, sau này phòng khám của cô Đường đây sẽ được ưu tiên hết mức, tuyệt đối sẽ không có mấy tên khốn xấu xa tới làm phiền nữa”.
“Thậm chí một bộ phận của y dược Tiêu thị chúng tôi cũng có thể giao cho cô Đường đây làm”.
“Tin chắc rằng không bao lâu nữa, phòng khám của cô Đường sẽ chiếm được một nửa giới y tế của Yên Kinh”.
Đường Miên Miên nghe vậy lập tức từ chối: “Thôi đừng, cách làm độc đoán của mấy người tôi không học được đâu”.
“Tôi chấp nhận cạnh tranh công bằng, hơn nữa tôi mở phòng khám, mục đích là để chữa bệnh và cứu người, và điều này sẽ không bao giờ thay đổi”.
“Đúng, đúng, cô Đường dạy chí phải, đợi tôi quay về sẽ lập tức tiến hành cải tổ”, Tiêu Hùng liên tục gật đầu, nịnh nọt.
Tiêu Hùng lúng túng nán lại chỗ này mãi không chịu rời đi, dường như có gì đó muốn nói, hai mắt lóe sáng, do dự một hồi.
“Cậu còn có chuyện gì?”, Sở Phàm nhìn ra nội tâm lo lắng của hắn, hỏi: “Hôm nay cậu đã giúp tôi một việc, có chuyện gì, cứ nói đi”.
“Anh Sở quá lời rồi, đây đều là việc tôi nên làm, nên làm mà”.
Tiêu Hùng nịnh nọt đáp lại, hắn do dự một hồi rồi nghiến chặt răng nói: “Anh Sở, tôi muốn chuyển nhượng tập đoàn Tiêu thị cho anh, chỉ cần mười triệu thôi, anh giúp chúng tôi được không”.
“Mười triệu?”, Đường Miên Miên kêu lên.
Phải biết rằng gia đình họ Tiêu là gia đình quyền thế bậc nhất ở Yên Kinh, mặc dù các ngành công nghiệp và công ty con của tập đoàn Tiêu thị đã bị thu hẹp lại sau cái chết của Tiêu Vân Lung, nhưng người ta ước tính một cách thận trọng thì mức giá thấp nhất cũng tầm năm mươi tỷ.
Mười triệu thì có khác gì cho không đâu.
Tiêu Hùng nghe vậy còn tưởng mình ra giá cao rồi, vội vàng nói lại: “Giá cả có thể thương lượng, nếu như không ổn, năm triệu, ba triệu cũng được...”
Đường Miên Miên ngẩn người ra, tên này trông thì không ngu mà sao làm ra việc ngu xuẩn như vậy nhỉ.
Ánh mắt Sở Phàm bình tĩnh, nhìn Tiêu Hùng nói: “Cậu nóng lòng muốn bán hết sản nghiệp của tập đoàn Tiêu thị đi như vậy, có lẽ là do vị ‘Tiểu Thiên Tế’ của Hiệp hội võ thuật đang tranh giành quyền lực, muốn nuốt chửng cả gia đình nhà họ Tiêu các cậu đúng không?”
Tiêu Hùng sửng sốt, cười một cách bất lực: “Anh Sở, đúng là không gì qua được mắt anh”.
“Đúng vậy, mặc dù nhà họ Tiêu chúng tôi có vẻ gây được tiếng vang lớn trong những năm gần đây, nhưng thật ra cũng là ‘quân bài’ của Hiệp hội võ thuật, là công cụ dùng để kiếm tiền ở đất Yên Kinh này mà thôi”.
“Mỗi năm lợi nhuận mà nhà họ Tiêu tạo ra là gần bảy mươi tỷ, nhưng trong đó 80% đều chảy vào túi của Hiệp hội võ thuật”.
“Bây giờ, bố tôi đã chết, Hiệp hội võ thuật nóng lòng phái người tới tiếp quản, tôi cũng biết rõ, dựa vào thực lực của nhà họ Tiêu lúc này, còn lâu mới có thể trở thành đối thủ của Tiểu Thiên Tế, đến cuối cùng sợ rằng khúc xương cũng không còn”.
Hắn hít một hơi thật sâu, thành khẩn nói: “Tôi hi vọng, anh Sở có thể tiếp quản tập đoàn Tiêu thị, gia tộc họ Tiêu không có nguyện vọng gì khác”.
“Chỉ hi vọng anh mau chóng đuổi hết đám người của Hiệp hội võ thuật đó đi và chừa cho người nhà họ Tiêu chúng tôi một con đường sống”.
Đường Miên Miên và những người khác chợt hiểu ra mọi chuyện.
Tập đoàn Tiêu thị trong tay nhà họ Tiêu lúc này chỉ là một củ khoai nóng, giao cho bầy chim đói khát là Hiệp hội võ thuật, không thể nào tránh được việc bị lũ chim đó rỉa hết, vì vậy bọn họ mới nghĩ đến biện pháp cuối cùng, thà ‘tặng không’ cho Sở Phàm, để anh thay bọn họ chiến đấu.
“Cậu muốn tôi cứu các cậu, hay là muốn mượn dao giết người, mượn tay của tên Tiểu Thiên Tế của Hiệp hội võ thuật đó để diệt trừ tôi? Hoặc là cả hai bên đều bị thiệt hại?”
Sở Phàm chỉ thơ ơ nhìn hắn, ánh mắt sáng như dao, như có thể nhìn thấu lòng người:
“Tiêu Vân Lung, bố của cậu, là do tôi giết, cậu không hận tôi sao?”
Thình thịch.
Sắc mặt Tiêu Hùng tái nhợt, kinh hãi quỳ xuống: “Anh Sở, tôi, tôi không bao giờ dám có ý nghĩ như vậy cả”.
“Về phần bố tôi, Tiêu Vân Lung, đó là ân oán của các bậc tiền bối. Nói thật, bây giờ mạng của những người vẫn còn đang sống sờ sờ nhà họ Tiêu đây, chúng tôi cũng không thể bảo toàn được, làm gì có tâm trạng quan tâm đến mối hận thù của người đã chết”.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!