Vào giây phút này, tất cả sự kiêu ngạo, tất cả lòng tôn nghiêm và sự tự tin của anh ta đều vỡ nát qua cuộc điện thoại ấy.
Phịch.
Lý Tử Duy quỳ rạp xuống đất, anh ta run rẩy, vừa hoảng sợ vừa ngạt thở:
“Tướng quân Sở, cầu xin anh giơ cao đánh khẽ...”
Cuối cùng cậu con cưng của trời tự cao tự đại cũng chịu uốn đôi đầu gối cao quý của mình.
Quỳ xuống.
Lý Tử Duy quỳ xuống mặt đất, cơ thể run run rẩy rẩy, mồ hôi lạnh túa ra đầy lưng, thấm ướt áo. vest của anh ta.
Mấy ngày trước, tin tức Mã Minh Nguyên của hội thương mại Tứ Hải gặp tai ương khiến cho. toàn thể giới thượng lưu Giang Lăng chấn động.
Chỉ trong một đêm, hơn một trăm đường chủ của hội thương mại Tứ Hải bị bắt vào tù, vài công ty bất động sản đang phát triển mạnh đột nhiên bị ngân hàng cắt đứt nguồn vốn, mười mấy bộ phận như Cục Thuế vụ, Công thương và Tòa án đồng thời niêm phong tất cả cơ sở kinh doanh của hội thương mại Tứ Hải, chỉ trong một đêm, hội thương mại Tứ Hải đối mặt với nguy cơ phá sản.
Đến chỗ dựa của Mã Minh Nguyên ở trên tỉnh cũng bị người khác gửi bản tấu, liệt kê hơn ba mươi tội của ông ta, bị tống vào tù, rớt khỏi đài!
Lần này, ai nấy cũng hoảng hốt và sợ hãi, gia đình giàu có nào trong Giang Lăng cũng cảm thấy nguy hiểm, không biết là thần thánh phương nào mà lại có thủ đoạn thấu trời, lật đổ được Mã Minh Nguyên, một người tung hoành ở thế giới ngầm Giang Lăng hơn hai mươi năm nay!
Bây giờ, rốt cuộc Lý Tử Duy đã hiểu, người có tài năng thấu trời trong truyền thuyết ấy đã đứng
trước mặt mình!
Tất cả đều do Sở Phàm làm!
Mã Minh Nguyên là người có giá trị bản thân ba tỷ, có hội thương mại Tứ Hải đứng vững suốt hai mươi năm ở Giang Lăng.
Nhưng chỉ trong một đêm mà đã biến thành con ngựa chết! Phải khom lưng uốn gối, quỳ xuống đất xin Sở Phàm tha thứ...
Còn nhà họ Lý của anh ta còn yếu kếm hơn hội thương mại Tứ Hải một bậc, thử hỏi bọn họ làm sao để chịu nổi thủ đoạn lôi đình của Sở Phàm đây?
Cho dù có cố gắng hết sức mình thì cũng chỉ như lấy trứng chọi đá, tự tìm đường chết mà thôi!
Bây giờ giới hạn chịu đựng của Lý Tử Duy đã sụp đổ rầm rầm, chuyện duy nhất mà anh ta có thể làm ở thời điểm hiện tại là quỳ xuống đất xin tha, van xin đối phương mở một bên lưới, tha cho. anh ta con đường sống.
Sở Phàm hứng thú cúp điện thoại, anh hỏi: “Đã hiểu rồi à?”
“Hiểu, hiểu rồi, tất cả đều là lỗi của tôi, xin anh, xin anh mở một bên lưới..."
Lý Tử Duy năm rạp xuống đất, anh ta dập đầu thật mạnh, còn không dám hít thở mạnh...
Suyt...
Trong căn phòng, vốn dĩ Vân Dũng còn ôm tâm lý cầu may, nhưng khi thấy cậu chủ của mình khom lưng uốn gối thì tâm lý cầu may đã đã vỡ vụn