Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

Nghe vậy, các ông chủ nhà giàu đều cúi đầu, cảm thấy uất hận nhưng lực bất tòng tâm.

Mặc dù với những người thường khác, họ là đám nhà giàu có giá trị hàng trăm triệu.

Nhưng khi đối mặt với các lãnh đạo nắm trong tay ‘kiếm quyền lực’, họ chẳng khác gì đám lợn béo bở sắp lên thớt.

“Ha ha, thằng ranh, tôi nói cho cậu biết, Tây Dã là địa bàn của tôi, mọi chuyện đều do tôi quyết định”, Trương Sam chỉ vào Sở Phàm cao ngạo nói.

“Bây giờ cậu mau cúi đầu xin lỗi tôi, nếu tâm trạng tôi tốt, tôi có thể tha cho cậu một con đường sống”.

Mấy vị lãnh đạo phía sau ông ta cũng bật cười, hả hê khi thấy người gặp họa.

Sở Phàm không thèm để tâm đến Trương Sam, anh chỉ xoay người bấm điện thoại: “Quản Bá Anh, mảnh đất Tây Dã này còn là do ông làm quản lý không vậy? Ông bị người ta biến thành chỉ huy bù nhìn rồi kìa”.

Cú điện thoại của Sở Phàm khiến đám người Trương Sam sửng sốt.

Mấy người Thẩm Vạn Tuyên cũng há hốc mồm kinh ngạc.

“Cậu, cậu ta gọi cho ai?”, Trương Sam nhíu mày tưởng mình nghe lầm.

Trần Phong Hoàng lạnh lùng nhìn ông ta nó: “Chủ tịch tỉnh Tây Dã, Quản Bá Anh”.

Advertisement

Cái gì?

Đám Trương Sam sửng sốt.

“Ha ha ha…”

Nhưng sau đó, họ đồng loạt bật cười.

Dường như nghe thấy chuyện cười kinh thiên động địa.

“Cậu ta gọi cho Chủ tịch Quản? Đúng là buồn cười, Chủ tịch Quản là người nào chứ, ông ấy là đại sứ vùng biên cương, là quan chức cấp cao đấy”.

“Ha ha, ngay cả bọn tôi cũng hiếm khi gặp được người có cấp bậc như Chủ tịch Quản mà cậu ta lại có thể gọi cho ông ấy?”

“Sợ quá đi, làm tôi sợ quá này”.

Advertisement

Đám Trương Sam cười mỉa mai.

Thẩm Thu cũng tức đến đỏ mặt, cô ta nghĩ Sở Phàm thực sự làm mất mặt mọi người.

Thẩm Vạn Tuyên bất lực lắc đầu thầm nghĩ Sở Phàm còn quá trẻ, chút thủ đoạn nhỏ nhặt này sao có thể gạt được đám cáo già Trương Sam chứ.

Chỉ có Trần Phong Hoàng cười nhạt, trong lòng cực kỳ khinh thường: Cứ cười đi, rồi các ông sẽ khóc cho mà xem.

Bên kia, sau khi nhận được điện thoại của Sở Phàm, Quản Bá Anh hoảng sợ: “Long thủ, có người, có người không có mắt chọc đến cậu sao?’

Từ lúc Sở Phàm giết Ngô Ứng La, ép Ngô Trấn Quân rút lui, nhà họ Ngô kết thúc, Quản Bá Anh vẫn còn hoảng sợ, cầu mong đừng có ai chọc vào vị thần này.

Không ngờ còn có người gây rắc rối cho mình, vậy chẳng phải muốn lấy cái mạng già của ông ta sao?

Sở Phàm chỉ thờ ơ đáp: “Khách sạn Vạn Giang, cho ông mười phút!”

“Được được, tôi đến ngay”.

Bên kia cúp điện thoại rồi vội vã chạy đến.

Thấy vậy, Trương Sam càng giễu cợt: “Đúng là não tàn, cậu còn ra lệnh cho Chủ tịch Quản phải đến trong vòng mười phút? Giỏi phết nhỉ, cậu nghĩ cậu là ai? Quân thần của Long Hồn à?”

“Ha ha ha”.

“Cũng được, bọn tôi đợi mười phút xem cậu ta có thể gọi người nào đến”.

Đám Trương Sam đều khinh thường cười cợt.

Chỉ dựa vào loại người như Sở Phàm cũng có thể liên lạc được với Quản Bá Anh – đại sứ vùng biên cương à? Hơn nữa còn ra lệnh cho người ta phải đến trong vòng mười phút nữa.

Chuyện này chắc chỉ đơn thuần là khoác lác thôi.

Trương Sam càng ngạo mạn khinh thường nhìn Sở Phàm: “Thằng ranh, đừng nói là Chủ tịch Quản, dù cậu có thể gọi một vị làm chức vị phó chủ tịch tỉnh đến thì hôm nay tôi cũng sẽ bỏ qua cho cậu”.

Ông ta khinh thường cười khẩy, ông ta vốn là phó chủ tịch tỉnh, hơn nữa còn đương nhiệm ở vị trí béo bở kiếm được mớ tiền - bộ phận hậu cần của quân đội này. Ông ta luôn xem thường người khác dù người đó là lãnh đạo cấp tỉnh bình thường.

Càng không nhắc đến phía sau ông ta còn có vương tộc nhà họ Ngô ủng hộ!

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận