Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

Trương Hùng bị dọa sợ run lẩy bẩy, đám vệ sĩ ở phía sau cũng sợ ngây người.

Bọn họ không ngờ Sở Phàm lại mạnh mẽ như vậy, thẳng tay tát Trần Tử Dung thành một cái đầu heo.

“Mày, mày dám đánh tao sao? Hu hu hu, tao nhất định phải khiến cho mày chết không toàn thây, róc xương rút gân mày”.

Trần Tử Dung điên cuồng gào thét với Sở Phàm, quát mắng không ngừng.

“Đám rác rưởi các người còn đứng đó làm gì? Mau xông lên đánh chết tên khốn khiếp này cho tôi”.

Lúc này, mấy tên vệ sĩ sực tỉnh lại, tất cả đều lộ ra ánh mắt hung ác, hùng hổ hét lớn: “Xông lên!”

Nhiệm vụ của bọn họ là phải bảo vệ Trần Tử Dung thật tốt. Vậy mà giờ đây cô ta đã bị đánh thê thảm như vậy, nếu bọn họ không dạy cho Sở Phàm một bài học thì kết cục của bọn họ sẽ rất thảm.

Chính vì thế, đám vệ sĩ này vừa ra tay là đã tung ra đòn mạnh nhất, thậm chí có mấy người còn lấy ra dao găm và đủ loại vũ khí sắc bén khác.

“Ôi, giết người rồi, giết người rồi”, tiếp viên hàng không đứng bên cạnh thấy cảnh tượng này thì sợ đến nỗi mặt mày tái mét, vội vàng đi tìm nhân viên bảo vệ.

Vẻ mặt của Trần Tử Dung và Trương Hùng thì điên cuồng, đắc ý vì sắp trả được thù, ánh mắt ngập tràn mong chờ được chứng kiến cảnh tượng Sở Phàm bị chặt thành tám khúc.

Nhưng, chỉ một giây sau đó…

Trần Phong Hoàng chạy vượt lên ngăn ở trước người Sở Phàm.

Mấy chuyện vặt vãnh này không cần Sở Phàm phải ra tay, ngay sau đó tiếng đánh đấm liền vang lên.

Những tên vệ sĩ được đào tạo bài bản và được thuê với giá cao kia đều bị đánh cho gãy hết tay chân, ngã nhào ra sàn la hét thảm thiết.

Lần này Trần Phong Hoàng đã giơ cao đánh khẽ rồi, nếu không chỉ trong vòng chưa đầy một giây đám người kia sẽ lập tức mất mạng dưới tay vị tướng đã tung hoành sa trường bao nhiêu năm như Trần Phong Hoàng.

“Sao… Sao có thể thế này?”

Trần Tử Dung kinh hãi trợn tròn hai mắt. Còn Trương Hùng thì bị dọa tới mức toàn thân không ngừng run rẩy.

Hai người này là quái vật sao? Đánh đấm giỏi vậy?

Sở Phàm lạnh lùng đảo mắt nhìn Trần Tử Dung rồi chỉ vào hộp đựng tro cốt rơi dưới sàn: “Nhặt lên rồi xin lỗi anh em của tôi ngay lập tức”.

“Tao nhổ vào, mày đừng có mơ. Muốn bà đây xin lỗi cái thứ xui xẻo này sao, mày bị thần kinh à? Á!”

“Bốp!”

Cô ta còn chưa nói dứt lời, Sở Phàm đã giơ tay tát thẳng vào mặt cô ta. Vẻ mặt của anh vẫn lạnh lùng như cũ: “Xin lỗi”.

“Đồ khốn nạn…”

“Bốp!”

“Tao phải giết mày…”

“Bốp!”

“Tao…”

“Bốp!”

Cứ tát như vậy không dưới mười lần, gương mặt của Trần Tử Dung đã bắt đầu biến dạng. Có lẽ bác sĩ thẩm mỹ giỏi nhất cũng không cứu chữa nổi gương mặt tàn tạ này nữa.

Cô ta cắn chặt răng, ấm ức bê hộp đựng tro cốt để lại trên ghế ngồi rồi cúi đầu xin lỗi: “Thật xin lỗi, tôi sai rồi”.

Trương Hùng càng bị dọa tới mức tè ra quần, quỳ rạp xuống, dập đầu thật mạnh xuống sàn: “Tôi sai rồi, các vị anh hùng, các ông lớn, tôi không nên quấy nhiễu đến anh linh của các vị. Các vị rộng lượng hãy tha cho tôi đi”.

Sở Phàm nhướn mày, chả buồn để ý đến đám người này: “Cút đi”.

Trương Hùng và đám vệ sĩ vội vàng dìu nhau đứng dậy. Trần Tử Dung thì nhìn chằm chằm Sở Phàm, ánh mắt lóe lên sự tàn nhẫn. Cô ta lạnh lùng nói: “Mày sẽ phải trả giá đắt cho chuyện này. Tao nói cho mày biết, mày đã chọc vào người cả đời này mày không thể chọc nổi”.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận