Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

“Ông trời có đức hiếu sinh, cậu ba Lý tôi cũng là người có lòng cảm thông”.

Lý Phong chắp hai tay sau lưng, tự thấy mình trên cao nhìn xuống, không ai bì nổi, cậu ta chỉ vào Vân Mộc Thanh nói:

“Nếu cô gả vào nhà họ Lý thì phải có giác ngộ của người nhà họ Lý, đứa con hoang không rõ ràng mà cô sinh ra kia trời sinh thấp hèn. Nó sống trên đời này thật sự là bôi đen nhà họ Lý của tôi”.

“Nhưng tôi sẵn lòng cho nó một con đường sống, để nó làm đầy tớ cho Lý Phong tôi, nuôi ngựa nuôi chó, châm trà rót nước, tuy cả đời đều là đầy tớ, nhưng vẫn tốt hơn mất mạng đúng không”.

“Đây cũng xem như phúc phần của nó”.

Lý Phong nheo mắt cười nói, vẻ mặt đắc ý tràn đầy chờ mong...

Đường đường là mợ cả nhà họ Lý, nhưng con gái cô lại là đầy tớ cho mình, sau này mẹ con gặp mặt thậm chí còn phải đi cầu xin cậu ta.

Chậc chậc, tuyệt vời cỡ nào, khiến người khác chờ mong biết bao chứ...

“Vô sỉ, khốn kiếp!”

Vân Mộc Thanh đã sớm tức muốn nổ phổi rồi, đây là chuyện vô sỉ đến mức nào mới có thể nói ra được vậy? Kêu con gái bảo bối của mình làm đầy tớ cho cậu ta? Người làm mẹ nào có thể chịu được nỗi nhục này chứ.

Cô lập tức đùng đùng nổi giận, ném ấm trà trên bàn về phía Lý Phong, nhờ có Lý Thu Linh vội vàng ngăn lại mới

không khiến cậu ta bị thương.

“Đúng là đồ phụ nữ đanh đá, tôi cứu con gái cô một mạng, cô không biết ơn thì thôi, còn lấy oán báo ơn hả?”

Lý Phong vội vàng lùi về sau hai bước, phủi đi nước trà trên người, trơ tráo nhìn Sở Phàm bên cạnh, hừ lạnh một tiếng:

“Anh nói xem có phải cô ta nên cảm ơn tôi không, tôi có phải là ân nhân cứu mạng của đứa con hoang kia không?”

Sở Phàm nheo mắt lại, xoay cái gạc tàn thuốc trong tay, mỉm cười tựa như tắm gió xuân.

Nhưng bên trong lại khiến người ta hãi hùng khiếp vía. “Không tệ, cậu rất biết điều”.

Lý Phong rất hài lòng vì thái độ “khúm nún” này của Sở Phàm, cậu ta kiêu ngạo ngẩng đầu lên, hùng hồn nói:

“Lý Phong tôi đường đường là cậu chủ của nhà họ Lý giàu có, con gái cô có thể làm đầy tớ cho tôi là phúc tám đời khó có, đây là may mắn của đứa con hoang kia...”

Ầm!

Còn chưa dứt lời, một cái gạt tàn thuốc trực tiếp bay về phía cậu ta, trong nháy mắt, vạn đoá hoa đào nở rộ.

Lý Phong kêu lên một tiếng, xương quai hàm của cậu ta bị đập vỡ hết, mấy cái răng nanh dính máu cũng rơi ra ngoài, vô cùng thê thảm.

“Tôi có thể đánh cậu, cũng là phúc tổ tông mười tám đời nhà cậu cũng không hưởng thụ được!”

Sở Phàm bỏ xuống một câu, năm ngón tay hạ xuống, âm một tiếng, cả người Lý Phong bị đè xuống bàn, vô cùng thảm hại.

Trong nháy mắt, hai bố con Vân Mộc Thanh đều ngơ ngác.

Lý Thu Linh thì sợ tới mức hét ầm lên, bà ta che miệng run rẩy nói: “Sở Phàm, cậu... Cậu mau dừng tay!”

Đây là cậu chủ của nhà họ Lý đó, sao bọn họ có thể đắc tội nổi chứ!

Sở Phàm nghe vậy chẳng những không dừng tay, còn đè đầu Lý Phong đập mạnh lên cái bàn cẩm thạch trước mặt!

“Chỉ là con cháu một chỉ thứ của nhà họ Lý thôi, còn chẳng bãng một con kiến cũng dám sủa gâu gâu trước mặt tôi hả?”

“Kêu tôi làm tay sai cho cậu?”

“Kêu người phụ nữ của tôi sinh con đẻ cái cho nhà họ Lý các người?”

“Kêu con gái tôi làm đầy tớ cho nhà cậu?!” Bịch bịch bịch... Sở Phàm đang cực kỳ giận dữ, tức giận mắng chửi, đè

đầu Lý Phong lại liên tục đập mười mấy cái, mãi đến khi cậu ta máu thịt mơ hồ.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận