Vân Mộc Thanh hoàn toàn bị Sở Phàm lúc này làm cho ngơ ngác, Lý Thu Linh liên tục thét chói tai: “Sở Phàm, cậu mau buông cậu ấy xuống, cậu ấy là... là cậu ba nhà họ Lý đấy".
Sở Phàm không thèm để tâm, trực tiếp xách Lý Phong lên đi về phía cửa sổ.
Mãi đến lúc này Lý Phong mới thấy hoảng, cậu ta không ngờ người trước mặt thật sự muốn giết mình!
“Buông tôi ra, anh muốn làm gì? Tôi cảnh cáo anh, giết người sẽ ngồi tù đấy, anh nhất định sẽ chết rất thê thảm!”
Lý Phong kêu cha gọi mẹ: “Van xin anh đừng giết tôi, tôi sai rồi, tha mạng..."
Vân Gia Mạnh cũng biến sắc, vội vàng nói: “Tiểu Phàm, đừng kích động...”
Sở Phàm không chút do dự trực tiếp mở cửa sổ ra, ném Lý Phong ra ngoài chẳng khác nào đang ném rác!
A. Bịch...
Một âm thanh nặng nề vang lên cùng với tiếng kêu thảm thiết.
Người của nhà họ Vân đều biến sắc.
Đây chính là lầu năm đấy, rơi xuống từ chỗ này nhẹ thì tàn phế, nặng thì trực tiếp mất mạng luôn. Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot nhé cả nhà
“Xong rồi, xong rồi, chết người rồi... Lý Thu Linh trợn tròn mắt, xụi lơ ngã xuống đất, vừa khóc vừa la, hoàn toàn không còn thái độ đanh đá ngang tàng khi
nãy.
Chỉ có mỗi Vân Gia Mạnh bình tĩnh, lập tức gọi điện thoại cho cấp cứu, xử lý mọi chuyện.
Từ đầu đến cuối Sở Phàm vẫn rất bình tĩnh ung dung, đối với loại cặn bã như Lý Phong này, anh không hề thấy áy náy hay đồng cảm gì cả.
“Hai... hai đứa bây, hai cái đồ sao chổi hại người này, hai đứa bây hại chết tao rồi!", Lý Thu Linh lau nước mắt, chỉ vào Sở Phàm và Vân Mộc Thanh mảng to:
“Hai đứa bây làm thế này là đắc tội với nhà họ Lý đấy, sao. bọn họ có thể bỏ qua cho tao được?”
Sắc mặt Vân Mộc Thanh thay đổi, tức giận nói: “Mẹ, Sở Phàm cũng vì ra mặt thay chúng ta mới ra tay đánh người mài Mẹ không nghe lời nói của tên khốn kiếp Lý Phong kia quá đáng đến mức nào sao, mẹ chịu được ư?”
Tuy cô không tán thành cách làm cực đoan bạo lực của Sở Phàm, nhưng không thể phủ nhận lúc Sở Phàm đánh Lý Phong một trận trút giận cho mình và con gái, trong lòng cô thật sự cảm thấy rất an toàn.
“Vậy thì sao chứ, nhà họ Lý có quyền có thế, Sở Phàm nó. có cái gì, người ta nhúc nhích tay thôi là có thể nghiền chết nó rồi! Nó ném Lý Phong xuống lấu có từng nghĩ đến hậu quả, nghĩ đến nhà chúng ta không?”
Lý Thu Linh nổi giận rít gào: “Cút đi, hai đứa bây cút cho. tao!"
“Cút thì cút, từ nay về sau, hai mẹ con chúng ta đoạn tuyệt!”
Vân Mộc Thanh uất ức lau nước mắt, nổi giận đùng đùng. đóng sầm cửa rời
Vân Gia Mạnh gọi lại hai tiếng, muốn đuổi theo con gái, nhưng bất đắc dĩ vì mình không đi lại được, chỉ có thể tức giận vung nằm đấm vào không khí.
Sở Phàm đứng lên nhìn hai vợ chồng Lý Thu Linh: “Bác trai bác gái, cháu từng nói cả đời này cháu sẽ không khiến mẹ con Mộc Thanh phải chịu chút uất ức nào, cháu cũng sẽ bảo vệ bọn họ chu toàn”.
“Chuyện hôm nay, hai người cứ yên tâm, cháu sẽ xử lý ổn thoả, sẽ không làm liên luy đến hai người”.
Vẻ mặt Vân Gia Mạnh rất phức tạp, còn Lý Thu Linh thì cười khẩy: “Xử lý? Cậu lấy cái gì xử lý, bản thân mình cũng khó giữ nổi còn muốn bảo vệ con gái tôi, cậu nghĩ mình là ai!”
“Cậu cũng cút ra ngoài cho tôi, nhà chúng tôi không chào.
đón cậu!"
Sở Phàm đứng dậy, cũng không giải thích gì thêm, xoay người rời đi.
Dưới lầu, xe cấp cứu nhanh chóng đến nơi, Lý Phong đang hấp hối bị khiêng lên cáng, nâng đi cấp cứu.
“Không chết? Coi như cậu mạng lớn”.
“Nhưng cậu cho răng chuyện này kết thúc rồi ư? Tôi sẽ khiến cậu phải sống không bằng chết”.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!