Sở Phàm hờ hững nói một câu: “Cậu ba này của các anh chỉ thay anh đem sính lễ đến nhà người phụ nữ của tôi, tuyên bố nhận tôi làm đàn em, còn muốn nhận con gái tôi làm đầy tớ cho nhà cậu ta thô
“Chỉ thế mà thôi”. Bịch...
Lý Tử Duy ở đầu bên kia sợ tới mức trực tiếp ngã xuống từ trên ghế da thật, suýt chút đã trực tiếp quỳ xuống.
Tim anh ta cũng sắp rớt ra ngoài, nghẹn ngào nói: “Anh Sở, tôi xin lỗi anh, vô cùng thành khẩn xin lỗi anh. Anh yên tâm, tôi sẽ lập tức xử lý, lập tức xử lý tên chó chết này, xin anh..”
Sở Phàm lười nói nhảm, trực tiếp cúp điện thoại đi ra ngoài.
Anh tin Lý Tử Duy nhất định sẽ cho mình một câu trả lời rõ ràng, xử lý ổn thoả chuyện này.
Trừ khi anh ta muốn nhà họ Lý tan thành tro bụi!
“Bồ Tát phù hộ, Bồ Tát phù hộ...”
Sau khi Lý Phong được xe cấp cứu đưa đi, Lý Thu Linh liền quỳ gối trước tượng Phật trong nhà, hai tay chắp thành hình chữ thập, lo lắng hãi hùng dập đầu cầu nguyện.
“Tuyệt đối đừng để chết người, chúng tôi không chịu nổi tai họa ấy đâu”.
Tuy mọi khi Lý Thu Linh đanh đá ngang ngược, toan tính nhiều điều, nhưng suy cho cùng cũng chỉ là một phụ nữ nội trợ bình thường mà thôi, sao có thể chịu đựng được sự sợ hãi thế này chứ, đã sớm không biết phải làm sao rồi.
Lý Phong kia là bị Sở Phàm ném ra khỏi nhà họ bọn họ, nếu thật sự mất mạng, bọn họ cũng không thoát khỏi liên quan, chưa tính đến việc nhà họ Lý báo thù, không chừng còn có thể mang tội danh “đồng phạm”, vào trong tù ngồi nữa.
Vân Gia Mạnh bị lải nhải đến khó chịu, ông ấy nhíu mày, khẽ quát một tiếng: “Bà có thể im lặng một chút không? Nếu cầu thần bái phật có tác dụng, sao còn cần đến cảnh sát làm gì”
“Tôi đã gọi điện thoại cho chú ba rồi, chú ấy sử dụng quan hệ đưa Lý Phong đến bệnh viện quân khu cấp cứu, tạm thời không chết được”.
Dù gì Vân Gia Mạnh cũng xuất thân là quản lý cấp cao của tập đoàn, tuy hai chân tàn phế, nhưng gặp chuyện không hoảng loạn, lúc quan trọng cũng có sự quyết đoán của người làm chủ gia đình.
“Chú ba trở về từ Kinh Đô rồi sao? Vậy thì tốt quá, vậy thì tốt quá”.
Mắt Lý Thu Linh lập tức sáng lên, bà ta thâm thở phào. nhẹ nhõm, như đã qua mấy đời rồi vậy.
Chú ba nhà họ Vân, Vân Gia Hùng là sĩ quan trung tá từ Kinh Đô xuống, quyền thế và thân phận đều rất lớn, có ông ấy ra mặt, đám người trong bệnh viện nhất định sẽ dốc hết sức cứu giúp.
Tính cách Vân Gia Hùng ngay thẳng, trọng tình nghĩa, mấy năm nay giúp đỡ nhà bọn họ không ít, có chú ba, còn có thể ngăn cản việc đám người nhà họ Lý kia trả thù.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!