Hàn Mai cũng phì cười như thể nghe thấy câu chuyện nực cười lảm, trên đời này có nhiều người ngộ thật.
“Có phải đầu óc của cô có vấn đề không? Hay là không hiểu tiếng người?”
Vào lúc này, Sở Phàm hờ hững liếc nhìn nữ nhân viên bán hàng, anh cất tiếng bảo: “Tôi nói, tôi mua chỗ này, không chỉ là đồ chơi ở tầng này mà còn cả khu trò chơi điện tử ở tầng trên, sân chơi bên dưới, khu vui chơi trẻ em ở tầng một”.
“Tôi mua cả Dream World Kennedy' này của các người”.
Giọng nói của anh không lớn nhưng lại giống hệt như sét đánh giữa đồng băng, anh ăn nói chắc nịch, khiến cho mấy cô gái có mặt ở đây sững sờ.
“Ha ha ha, buồn cười chết mất...”
Chỉ trong vòng nửa phút đồng hồ, rốt cuộc Hàn Mai cũng không nhịn nổi nữa mà thốt ra thành tiếng, cô ta nhìn Sở Phàm với vẻ mỉa mai như thể đang nhìn một tên ngốc rồi hừ lạnh:
“Anh có biết doanh thu mỗi tháng của khu vui chơi này là bao nhiêu không? Anh có biết bao nhiêu đồ chơi ở đây là hàng độc quyền của bao nhiêu hãng không, mỗi năm đem lại bao nhiêu lợi nhuận không? Anh có biết ông chủ của nơi này là ai không? Anh có biết cần bao nhiêu tiền để mua hết toàn bộ cửa hàng này không?”
“Năm trăm triệu đấy!”
Hàn Mai hừ lạnh đầy vẻ khinh thường, cô ta vênh vênh váo váo, chỉ chỉ trỏ trỏ một cách kiêu ngạo: “Năm trăm triệu, anh có biết đây là khái niệm gì hay không, từ đời của anh cho. đến mười đời tổ tông của anh cũng không kiếm được bằng đó tiền nữa là”.
Mà Sở Phàm chỉ ung dung gửi tin nhăn: Đường Hối Nguyên, Dream World Kennedy, trong vòng năm phút, tôi muốn có quyền nắm cổ phần.
Anh hờ hững liếc nhìn Hàn Mai: “Có cần cô chỉ tiền đâu, lo lắng làm cái gì, cô cũng không mua nổi”.
Hàn Mai lập tức nổi trận tam bành, cái đồ khốn này tỏ thái độ gì đấy, ăn nói kiểu gì đó!
“Đồ khốn kiếp, đây là đồ khốn kiếp đi quấy rối, tôi nghĩ rằng anh ta bị điên, ảnh hưởng đến trải nghiệm mua sằm của †ôi một cách nghiêm trọng, thậm chí còn uy hiếp đến sự an toàn của bản thân tôi”, Hàn Mai tức giận chỉ vào người Sở. Phàm rồi quát:
Tôi muốn cửa hàng của các người ngay lập tức, đuổi càng xa càng tốt!”
“Chúng tôi không hoan nghênh anh, mời anh rời khỏi nơi
này”. Nữ nhân viên bán hàng sầm mặt xuống, ra lệnh đuổi khách.
Cô ta tức anh ách trong bụng, vốn dĩ gặp được khách hàng giàu có như Hàn Mai thì ít nhất hôm nay cô ta sẽ kiếm được hoa hồng tám mười ngàn, nhưng tất cả đều bị tên điên Sở Phàm làm hỏng hết rồi!
Mua cả Dream Word? Đúng là nực cười, hoang đường thật, cái tên này nghĩ mình là ai? Cậu chủ đại gia? Người giàu nhất ở Giang Lăng sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!