Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

“Kim Chính Vũ, làm sao bây giờ? Có lẽ tôi hơi thích cậu rồi.”

Vừa mới nói xong, nàng đột nhiên ngỡ ngàng, chính mình vừa mới nói cái gì vậy chứ. Câu nói không dùng đầu óc tự hỏi kia nhảy ra từ đâu?

“Không đúng, không đúng…. Tôi nói nhầm rồi, tôi muốn nói tôi là…. Kia…. thật ra…..” Nàng càng muốn che giấu, đầu lưỡi càng như bị cắn mất, căn bản nói không ra một câu đầy đủ.

Hắn vừa cười lớn vừa giơ ngón tay chặn lấy môi nàng, “Mân Mân, em không cần nói tiếp nữa, tôi đã nghe thấy hết rồi, hơn nữa còn nghi tạc trong lòng, em có che dấu như thế nào, tôi cũng coi như không nghe thấy.”

Trêи trán Mân Huyên nhất thời xuất hiện ba đường hắc tuyến, vừa rồi đầu óc nàng bị hỏng hóc hay sao, sao lại có thể tùy tiện nói chuyện như vậy đâu. Chẳng lẽ bất tri bất giác, nàng đã thích tên công tử tay chơi Kim Chính Vũ này sao?

Không được, không được, mặc kệ là vì nguyên nhân gì, hiện tại nàng đều không có tư cách thích bất cứ người nào.

“Mân Mân, cánh tay em còn đau không?” Ánh mắt hắn chuyển dời đến cánh tay băng bó của nàng, dịu dàng xin lỗi, “Thật có lỗi, tôi không biết cánh tay em bị thương, em nên nói sớm cho tôi biết mới đúng. Bác sỹ nói em phải nghỉ ngơi cho tốt, nói cho tôi biết địa chỉ, bây giờ tôi lái xe đưa em trở về.”

“Địa chỉ?” Nàng nao nao, nhanh chóng phản ứng lại, nghĩ lý do chống chế, nhưng ngẫm nghĩ cả nửa ngày cũng không tìm được cái cớ hợp lý nào, đành phải nói ra địa chỉ phòng cho thuê.

“Ngày kia em bắt đầu chính thức đi làm đúng không?” Trêи mặt Kim Chính Vũ xuất hiện nụ cười như hoa nở, chuyển tay lái, đi về hướng địa chỉ nàng đã nói.

“Ừm, đúng vậy.” Nàng thở dài một cái, vốn còn định giấu cánh tay bị thương trong tay áo, ngày kia có thể đi làm bình thường, ai ngờ đột nhiên lại xuất hiện chuyện này. Bây giờ thì hay rồi, băng vải trêи cánh tay còn dày hơn cả trước đây, lấy loại bộ dạng chật vật này bắt đầu công việc đầu tiên trong đời, thực làm cho nàng mất tự nhiên đến cực điểm.

Nàng liếc nhìn đồng hồ trong ô tô, đã hơn hai giờ rồi, cơm trưa còn chưa ăn, bụng thực sự đói bụng.

“Kim Chính Vũ, đều là cậu hại tôi thành cái dạng này, cậu phải mời tôi ăn cơm.” Nàng phì phì nhìn cảnh vật đằng trước cửa kính ô tô, nói đến đúng lý hợp tình. Hắn có tiền như vậy, mời tiểu dân chúng như nàng ăn chút cơm coi như xin lỗi còn quá thuận lợi cho hắn.

“Không có vấn đề, tôi mời em đi ăn đồ ăn Hàn Quốc nhé.” Hăn hơi hơi cười khẽ, tay lái xoay nhẹ, rẽ sang một con đường khác, một lát sau, xe liền đứng trước một nhà hàng Hàn Quốc.

Kim Chính Vũ đẩy ra cửa xe chuẩn bị xuống xe, nàng do dự mà lên tiếng gọi hắn lại, “Kim Chính Vũ, tôi nghĩ chúng ta không nên đi vào nữa, hiện tại tôi lấy cái dạng này mà vào nơi công cộng sẽ bị người ta nhìn chăm chăm. Quên đi, cậu lái xe đưa tôi về nhà đi, lúc nữa thuận tiện mua chút nguyên liệu nấu ăn trong siêu thị rồi chính tôi tùy tiện nấu cơm.”

“Cũng được.” Kim Chính Vũ không phản đối, xoay người ngồi lại vào trong xe, vừa khởi động xe, di dộng trong ba lô liền vang lên.

Là tiếng chuông báo Doãn Lạc Hàn gọi đến, tinh thần nàng bất giác trở nên căng thẳng, rồi nhanh chóng bình tĩnh trở lại, vài lần trước nàng nghe thấy tiếng chuông rồi căng thẳng đã bị Kim Chính Vũ nhìn thấy, lần này trăm ngàn không thể như vậy.

Kim Chính Vũ lái xe, không quên liếc nàng một cái, “Tôi đã đến cửa hàng bánh ngọt em làm công, tên quản lý kia nói em đã không làm nữa, sao bây giờ tên đó còn gọi điện thoại quấy nhiễu em vậy?”

“Ha ha… Đúng vậy, tôi không biết, người quản lý kia rất cổ quái, không cần để ý tới ông ta là được.”

Nàng nhanh trí cười ha ha, khó trách người ta bảo nói một lời nói dối rồi, phải dùng tiếp một trăm lời nói dối để che lấp nó, lời này không sai chút nào. Lần trước nàng nói dối Kim Chính Vũ tiếng chuông di động này được cài cho cuộc gọi của quản lý cửa hàng bánh ngọt, bây giờ lại phải tiếp tục nói dối, haiz, thật là khó chịu.

Di động vang lên một lát rồi không kêu lên nữa, nàng thở một hơi nhẹ nhõm, nhanh chóng chuyển đề tài, “Kim Chính Vũ, lần trước cậu bảo muốn kể chuyện trước đây giữa tôi và cậu, bây giờ có thể nói rồi đó.”

“Bây giờ?” Hắn hơi kinh ngạc, quay đầu nhìn nàng, ánh mắt nhìn phía trước dần dần hiện lên một chút hoang mang, “Bây giờ còn không thích hợp, ngày khác đi, ngày khác chúng ta hẹn nhau rồi tán gẫu tiếp.”

Nàng nhìn khuôn mặt nhìn nghiêng lẳng lặng lái xe của hắn, thật sự không nhịn được hiếu kỳ, nhẹ nhàng hỏi ra, “Kim Chính Vũ, trước kia tôi thật sự đã từng quen biết cậu sao? Làm sao mà tôi không có chút ấn tượng nào nhỉ.”

Hắn thản nhiên cong môi, lộ ra nụ cười khổ, vẫn không nói gì như cũ.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận