Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Lòng bàn tay Mân Huyên đầm đìa mồ hôi lạnh, và dường như tim cũng đã nhảy vọt lên tận cổ họng. Ánh mắt cô gắt gao theo dõi hắn, âm thầm cầu nguyện trực giác của mình là sai lầm. Cô tự trấn an mình… chuyện của Chỉ Dao còn chưa giải quyết xong, hắn sẽ biết giữ chừng mực, sẽ không vì xúc động mà gây sóng gió trong lời nói đâu….

Tích Vân đã đọc xong câu hỏi mà vẫn thấy Doãn Lạc Hàn tâm trí đang ở đâu đâu, nghĩ là hắn chưa nghe rõ nên lặp lại câu hỏi một lần nữa.

Doãn Lạc Hàn quay lại, ánh mắt dừng lại trên mặt bàn, khóe môi hé một nụ cười nhẹ “Vấn đề này kỳ thật rất đơn giản, quan điểm về hạnh phúc của bản thân tôi chắc cũng như của nhiều người khác, chỉ cần có được người mình yêu, có con với cô ấy, mỗi ngày tỉnh dậy có thể nhìn thấy cô ấy, đối với tôi cuộc sống như vậy thật sự quá ý nghĩa, quá hạnh phúc rồi…”

Gian phòng im ắng, chỉ nghe thấy tiếng gõ cạch cạch nhè nhẹ của bàn phím, cô lặng lẽ thở phào, xem ra mình đã quá căng thẳng, lo bò trắng răng rồi…

Tưởng như buổi phỏng vấn đã kết thúc tại đây, không ngờ hắn chỉ là dừng lại một chút, lại tiếp tục trầm giọng, hoàn toàn không cho cô kịp chuẩn bị “Ở chung với nhau mới vài tháng nhưng trái tim tôi đã xác định rõ ràng rằng cô ấy sẽ là người chung bước với tôi suốt cuộc đời này. Bây giờ tôi mới hiểu được, thì ra thời gian dài ngắn không phải là tiêu chuẩn để đánh giá mức độ tình cảm. Có người ở cùng bạn ba năm, năm năm, hoặc là cả đời, nhưng trái tim của bạn không cảm thấy rung động. Nhưng khi tôi ở cùng cô ấy, tôi cảm thấy được từng nhịp đập của trái tim mình, cảm thấy cuộc đời có ý nghĩa, vô cùng ý nghĩa…”

Trong nháy mắt, Mân Huyên cảm thấy bên tai như có tiếng sấm rền. Cho dù hắn không nói rõ ra nhưng bất luận ai nghe được cũng đều có thể hiểu rằng những lời này không phải hắn nói đến Chỉ Dao, không phải nói đến vị hôn thê của hắn.

Bàn chân bị hích nhẹ, cô quay sang thấy gương mặt Tích Vân hưng phấn dào dạt, vẻ mặt của người đang ngồi gõ bàn phím lia lịa ghi lại nội dung cuộc nói chuyện cũng vậy. Tích Vân nhìn cô không chớp mắt, trực giác nhạy cảm của một nhà báo mách bảo Tích Vân rằng chuyện tổng tài của tập đoàn Đường Thịnh chính thức công khai chuyện tình cảm của mình, không phải với vị hôn thê đã đính hôn ba năm, mà là với người con gái khác, chắc chắn là một tin tức vô cùng đắt giá, hơn nữa lại trong một cuộc phỏng vấn độc nhất vô nhị như thế này… Dám chắc đối với tòa soạn mà nói, bài phỏng vấn lần này sẽ mang lại một hiệu ứng bất ngờ, là một tin tốt đẹp làm mọi người phấn chấn!

Doãn Lạc Hàn dường như còn muốn nói thêm, nhưng Tích Vân đã nuốt nhẹ yết hầu, cắt ngang lời hắn “Doãn tổng tài, xin lỗi nhưng tôi xin ngắt lời một chút, tôi có cảm giác cô gái may mắn này là một cô gái rất hoàn hảo, vậy cho hỏi cô ấy làm nghề gì ạ? Tôi nghĩ nhất định mọi người đều muốn biết điều này.”

Ngón tay thon dài gõ gõ mặt bàn, Doãn Lạc Hàn nheo nheo con ngươi đen, ánh mắt nóng bỏng dường như đang thiêu đốt gương mặt cô, làm cô đỏ bừng hai má, theo bản năng né tránh tầm mắt hắn. Hắn cất lời “Thật tình cờ, cô ấy cũng làm cùng nghề với các cô, giữ chức phó chủ biên tòa soạn. Đúng, cô ấy là một người con gái hoàn hảo, nhưng người may mắn là tôi chứ không phải cô ấy.”

Không thể để cho hắn tiếp tục nói nữa, tay cô bấu chặt đầu gối, dù gì hiện tại cô vẫn là người phụ trách cuộc phỏng vấn, cô có quyền dừng cuộc nói chuyện ở đây. Nếu cho hắn nói tiếp, cô khẳng định sẽ có khả năng hắn “không cẩn thận” mà nói ra tên của cô. Không được, cô không thể để chuyện này xảy ra, chừng nào Chỉ Dao chưa nói đến chuyện giải trừ hôn ước thì hắn hiển nhiên vẫn là vị hôn phu của cô ấy.

Nghĩ vậy, cô bèn đứng lên làm mọi người nhất thời đều ngạc nhiên.

Cô nhanh lấy lại bình tĩnh, chủ động nói “Thời gian phỏng vấn đã hết, chúng tôi xin phép dừng ở đây, hy vọng không làm lỡ kế hoạch hội nghị thường kỳ của anh. Nhân đây cũng xin cảm ơn anh đã nhiệt tình trả lời phỏng vấn cho tạp chí Thuần Mỹ lần này, sau khi hoàn thành bài viết, chúng tôi sẽ gửi một bản thảo cho thư ký của anh, chờ anh xem qua, sau đó chúng tôi sẽ tiến hành chỉnh sửa rồi in.”

Cô nói xong bèn khách khí giơ tay ra hướng về phía hắn.

Hắn nheo mắt nở một nụ cười đầy hàm ý, chậm rãi đứng lên bắt tay cô “Tôi rất mong chờ!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận