Nhìn nụ cười âm trầm cùng con ngươi đen thẫm không thấy đáy, nàng không khỏi rét lạnh cả người, theo bản năng lùi về sau: “Số tiền kia cuối tuần tôi sẽ trả cho anh.”
“Em lấy cái gì trả?” Hắn nhìn chằm chằm nàng, bạc môi hiện ra một nụ cười tà tứ, “Mượn Lôi Thiếu Đằng? Người hắn hắn còn chẳng lo được, tôi nghĩ em hẳn là đang tìm người cho vay tiền.”
Sao hắn biết mình đang định làm chuyện này? Nàng giật mình không thôi, chẳng lẽ chuyện ở quán cà phê là trò quỷ hắn bày ra? Lại nhớ đến vẻ mặt tên vệ sĩ khi nói chuyện, ánh mắt lóe ra không ngừng, chột chột dạ dạ. Xem ra chuyện cha Lôi Thiếu Đằng mắc bệnh chỉ là lừa gạt.
Nàng buồn bực trừng mắt nhìn hắn, hai tròng mắt như phun hỏa, gầm nhẹ: “Nhất định là anh đem chuyện tôi cùng Lôi Thiếu Đằng nói cho cha anh ấy đúng không? Anh làm như vậy đơn giản chính là bắt tôi chấp nhận hợp đồng kia. Anh thật đê tiện!”
Phút chốc, hắn giơ tay bắt lấy cổ tay nàng, nàng theo bản năng muốn giãy dụa, lại bị cánh tay mạnh mẽ của hắn kéo vào ngực. Hắn hơi nhếch môi, ánh mắt âm u mang theo một chút phóng đãng.
“Chỉ cần trả giá thân thể của em là có thể trả số tiền ba trăm vạn kia, em hẳn phải cảm thấy may mắn mới đúng. May mắn vì một nữ nhân bình thường vô kì như vậy có thể có giá tới ba trăm vạn.”
“Anh…” Nàng tức tới mặt trắng bệch, ra sức dãy dụa, nhưng tay hắn càng lúc càng siết chặt đến mức cổ tay nàng đau đớn khó nhịn, nước mắt gần như sắp rơi xuống.
“Quyền quyết định nằm trong tay em.” Hai tròng mắt u hàn trói chặt nàng, “Chín giờ sáng ngày mai, là kỳ hạn cuối cùng của cô nhi viện, nếu bọn họ không dọn ra, tôi sẽ phái người tới trực tiếp mời bọn họ đi ra.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!