Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!
Phó Vân Tiêu tự mình đưa Lion đi thăm công ty, sau đó vẫn luôn trò chuyện đến trưa với anh ở phòng làm việc.

Cúi đầu nhìn qua thời gian, vừa vặn đến lúc ăn cơm trưa, Phó Vân Tiêu lễ phép đưa ra lời mới tới Lion, dự định đưa theo anh ta đi ăn ở một nhà hàng hương vị bản địa.

Lion cúi đầu nhìn qua thời gian, “chúng ta đợi thêm một lúc nữa đi, tôi cần chờ một người rất quan trọng, chúng tôi đã hẹn bữa cơm trưa hôm nay rồi.”

Nghe Lion nói như vậy, Phó Vân Tiêu bỗng nhiên nảy ra mọt chút hiếu ỳ với người anh ta hẹn.

Bởi vì lúc trước anh hẹn qua Lion, biết hẹn Lion khó như nào, mà bây giờ vậy mà có thể để cho Lion cam tâm chờ đợi, người này nhất định không đơn giản.

Phó Vân Tiêu ở cùng Lion lại đợi một lúc, Lion ra ngoài nhận điện thoại, khi chờ anh ta trở lại lần nữa, bên cạnh anh ta bỗng nhiên thêm một người phụ nữ xinh đẹp.

“Đi thôi, ngài Phó, người quan trọng đã đến.”

Lion lễ phép nói với Phó Vân Tiêu.

Phó Vân Tiêu nhìn qua người phụ nữ bên cạnh Lion này, trong ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc, nhưng rất nhanh thì anh nghĩ hiểu rõ rồi, lại khôi phục bình thường.

“Không nghĩ tới đi, nhanh như vậy lại gặp mặt?”

Văn hôm nay mặc một bộ tây trang thường ngày mùa đen, môi đỏ khẽ mở, nhìn qua Phó Vân Tiêu mỉm cười mở miệng.

“Hoan nghênh trở lại Thành phố A.”

Phó Vân Tiêu nhìn qua Văn nhẹ gật đầu, tiếp lấy đưa theo bọn anh cùng nhau đi đến nhà hàng được đặt trước.

Một bên khác, một mình bản thân Bạch Tô ở nhà chờ đợi có chút nhàm chán, cô biết Lion hôm nay đến Thành phố A, cho nên Phó Vân Tiêu khẳng định không có thời gian cùng cô ăn cơm trưa.

Khi Cô đang chuẩn bị bữa trưa tùy tiện ăn hai thứ coi như xong, bỗng nhiên Vương Tiểu Đồng gọi điện thoại tới cho cô.

“Bạch Tô, nghe nói cậu từ Châu Âu trở về?”

Trong điện thoại, Vương Tiểu Đồng quan tâm nói.

“Trở về rồi.”

Bạch Tô đang nhàm chán, nhận được điện thoại của Vương Tiểu Đồng còn khá vui vẻ.

“Từ Sắt đi công tác rồi, mình mới phát hiện một nhà hàng phong vị, có muốn vứt bỏ ngài Phó nhà cậu không, cùng mình đến một cuộc hẹn hò giữa bạn thân?”

Vương Tiểu Đồng gửi lời mời thân tình với Bạch Tô.

“được a, vừa hay Phó Vân Tiêu cũng phải tiếp khách hàng, cậu đưa mình địa chỉ.”

Nói chuyện điện thoại xong, Bạch Tô trực tiếp lái xe đến nhà hàng phong vị mà Vương Tiểu Đồng nói.

Khi Nhìn thấy Vương Tiểu Đồng, cô đang ngồi cúi đầu trên bàn ở một góc, nhìn lén lén lút lút, không biết đang quan sát cái gì.

Bạch Tô đi tới, lúc đang chuẩn bị lên lên tiếng chào với Vương Tiểu Đồng, Vương Tiểu Đồng bỗng nhiên một tay kéo Bạch Tô Lạp đi qua, cũng từ bên miệng làm điệu bộ “xuỵt” một cái.

“Đừng nói chuyện, cậu nhìn!”

ngón tay của Vương Tiểu Đồng bỗng nhiên chỉ về hướng phía trước.

cử chỉ thần thần bí bí của Vương Tiểu Đồng, lông mày của Bạch Tô không khỏi có chút nhíu lên, hơi nghi hoặc một chút, nhìn theo phương hướng phía tay cô ấy chỉ.

Chỉ là, đây vừa nhìn, cô liền hiểu được Vương Tiểu Đồng, bởi vì ở phía ngón tay Vương Tiểu Đồng chỉ còn có ba người cũng ở đây ăn cơm, tại đang ăn bữa cơm này chính là Phó Vân Tiêu, Lion cùng Văn.

Hình như Phó Vân Tiêu bọn họ cũng không có phát hiện Bạch Tô và Vương Tiểu Đồng, lại quan sát một lúc, Vương Tiểu Đồng mới quay đầu, hạ giọng hỏi Bạch Tô một câu, “phụ nữ bên cạnh Phó Vân Tiêu đó cũng là khách hàng sao?”

Thực ra khi nhìn thấy Phó Vân Tiêu bọn họ, Bạch Tô hết sức kinh ngạc, đương nhiên, cô kinh ngạc cũng không phải là Phó Vân Tiêu và Lion, mà là không biết vì cái gì, Văn cũng sẽ xuất hiện trên bàn này cùng Phó Vân Tiêu bọn anh.

Cái quan trọng nhất là, Văn xuất hiện lặng yên không một tiếng động, xem quan hệ ba người bọn họ, hình như Văn vẫn là cái người không thể thiếu nhất.

“alo, cậu biết người phụ nữ bên cạnh Phó Vân Tiêu đó không?”

Thấy Bạch Tô không có trả lời, giống như đang ngẩn người, Vương Tiểu Đồng dùng cánh tay đụng phải Bạch Tô một chút, lại hướng cô hỏi một lần.

“biết, cô ta tên Văn.”

Bạch Tô gật gật đầu.

“Nhưng mình không có nghe Phó Vân Tiêu nói cô ta phải cùng Văn ăn cơm.”

Lông mày của cô nhíu càng chặt, câu nói này hình như là nói cho Vương Tiểu Đồng nghe, lại hình như là nói cho chính cô nghe.

“Có ý gì, anh ta không có nói cho cậu biết phải cùng đi với khách hàng là một phụ nữ sao?”

Vương Tiểu Đồng cũng nhíu mày.

“Không phải.”

Bạch Tô hơi dừng lại, tổ chức lại ngôn ngữ.

“người Phụ nữ này mình cũng là ở Châu Âu mới quen, nghe nói, cô ta là sự muội thiên tài của Phó Vân Tiêu trước đó.”

“sư muội Thiên tài?”

Vương Tiểu Đồng càng nghi ngờ.

Tiếp theo, Bạch Tô tỉ mỉ đều kể lại một lần tất cả chuyện mình biết với Vương Tiểu Đồng.

“cậu phải coi chừng.”

Nghe xong thuật lại, chân mày Vương Tiểu Đồng nhíu chặt hơn, hết sức nghiêm túc nói với Bạch Tô.

“Tại sao nói như vậy chứ?”

Bạch Tô nhìn Vương Tiểu Đồng nghi hoặc mà hỏi.

“Bởi vì cái người phụ nữ là Văn này rất lợi hại, cậu nhìn cô ta, dáng dấp lại đẹp, trí thông minh lại biến thái, đây không phải chính là bộ dạng mà tất cả phụ nữ đều muốn sao?”

Vương Tiểu Đồng bắt đầu phân tích cho Bạch Tô.

“hơn nữa cậu nghĩ lại lần nữa, mình cảm thấy sẽ không có chuyện trùng hợp như vậy, các cậu vừa về nước, cô ta liền cũng từ Châu Âu đuổi tới, cho nên lần gặp mặt với khách hàng này, không chừng trong đó có sự sắp xếp của Văn.”

Luồng phân tích này, cái Vương Tiểu Đồng phân tích coi như đúng.

“tóm lại, gặp được người phụ nữ như vậy, trên cơ bản chỉ có hai kết quả, một là bản thân chủ động từ bỏ, còn lại là bị động từ bỏ, cậu cảm thấy thế nào?”

Vương Tiểu Đồng từng bước một khuyên Bạch Tô.

Chủ động từ bỏ là không thể nào, bị động từ bỏ Bạch Tô cũng sẽ không tiếp nhận.

Lúc này nghe Vương Tiểu Đồng phân tích, Bạch Tô cảm thấy cô ấy phân tích rất có lý, trực tiếp liền luống cuống.

“Vậy mình phải làm gì, Tiểu Đồng.”

Bạch Tô bây giờ đã không có chủ ý, nhanh chóng hướng Vương Tiểu Đồng xin giúp đỡ.

“Đừng lo lắng, mặc dù người phụ nữ này nghe cậu nói rất thông minh, nhưng mình cảm thấy, hai người chúng ta cộng lại, khẳng định sẽ so sánh không thể đần hơn cô ta, hơn nữa cậu bây giờ còn nắm giữ quyền chủ động, không cần sợ hãi.”

Vương Tiểu Đồng bắt đầu an ủi Bạch Tô.

Nhưng nghe Vương Tiểu Đồng an ủi, cô càng luống cuống.

Bởi vì cô từng tiếng xúc qua với Văn, cô hiểu rất rõ sự nghiền ép trí thông minh cuả Văn, tuyệt không phải cô và Vương Tiểu Đồng thì có thể giải quyết được.

“quyền chủ động của mình chỗ nào?”

Bạch Tô tiếp lấy nghi hoặc hướng Vương Tiểu Đồng hỏi một câu.

“quyền chủ động của cậu chính là tình cảm nhiều năm như vậy của cậu và Phó Vân Tiêu a, hơn nữa cậu lại là vợ hợp pháp của anh ta, cậu chỉ cần chuẩn bị vài niềm vui bất ngờ cho anh ta, bảo đảm anh ta khẳng định trở lại bên cạnh cậu.”

Vương Tiểu Đồng đắc ý nói.

“niềm vui bất ngờ gì?”

Bạch Tô suy nghĩ một chút, thực sự nghĩ không ra ý tưởng mới mẻ gì.

Thật sự là người trong cuộc thì loạn, cô hiện tại cảm thấy cô đã thất bại, ở trước mặt Văn quả thực không đáng một đồng.

“biện pháp có rất nhiều a, tặng hoa a, thổ lộ a, đưa cơm a.”

Nói đến đây, Vương Tiểu Đồng hình như là chợt nhớ tới cái gì, “đúng rồi, đưa cơm!”

“Một lúc thì gọi mấy món từ tiệm cơm này, buổi tối thì cậu đưa qua cho anh ta, sau đó......”

Vương Tiểu Đồng suy nghĩ một chút, “sau đó lại đến quyến rũ một trận ở phòng làm việc đi”.

Như thể sau khi xem xét cẩn thận, Vương Tiểu Đồng nghiêm túc nói.

“A?”

Khi Nghe được Vương Tiểu Đồng nói quyến rũ ở phòng làm việc, Bạch Tô uống một ngụm nước xém chút phun ra.

Đây cũng quá làm khó rồi đi?

Bạch Tô hướng Vương Tiểu Đồng phát ra ánh mắt xin tha.
Nhấn Mở Bình Luận