“Mặc kệ anh ta, cho dù anh ta chết hay chưa, quyền sở hữu cổ phiếu hiện tại trên tay anh ta cũng đã không có nữa, không cần sợ anh ta!”
Nhìn thấy các cổ đông khác đều đã rút lui, có một vị cổ đông cắn răng và mạnh dạn cố gắng ổn định cảm xúc của các cổ đông khác.
“Quyền sở hữu cổ phiếu à?”
Khóe môi Phó Vân Tiêu trong lúc lơ đãng lộ ra một nụ cười mỉm, ngay sau đó đưa một phần Văn kiện trên tay cho một thư ký bên cạnh mình.
“Cô đi in hiệp nghị chuyển nhượng quyền sở hữu cổ phiếu này ra, một phần gửi đến phòng làm việc của tôi, còn mấy phần khác thì đưa cho mỗi một người cổ đông một phần, có thể là tôi quá lâu chưa trở về, cho nên có vài người đã quên mất sự tồn tại của tôi”.
“Đã rõ, thưa tổng giám đốc Phó.”
Hiện trường hết sức ngột ngạt, ngay cả thư ký cũng không dám thở mạnh, nhanh chóng cầm lấy văn kiện mà Phó Vân Tiêu đưa qua rồi đi đến phòng in ấn.
“Bây giờ, chúng ta hãy nói một chút về vấn đề của mấy người các ông, tôi vẫn luôn hoài nghi rằng trong cấp cao của công ty có kẻ phản bội, chuyện cần phải làm ngày hôm nay của công ty chính là dọn dẹp sạch những kẻ đó trong công ty.”
Phó Vân Tiêu anh mắt lạnh nhìn về mấy người cổ đông trước mặt, ngữ khí lạnh lùng đến dọa người.
“Lời không cần nói quá khó nghe, có người đầu tư, có người rút vốn là hành động thường thấy nhất trong kinh doanh, không cần thiết phải tỏ ra khó chịu như vậy.”
Nhìn thấy mấy người cổ đông đã mất đi chủ ý rồi, Văn ngay sau đó lời của anh, bắt đầu giải vây thay cho mấy người cổ đông này.
Rốt cuộc cũng tìm được lý do, mấy người cổ đông lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, lau lấy những giọt mồ hôi trên trán.
“Đúng vậy, chúng tôi rút vốn chỉ là một chuyện bình thường thôi.”
Mấy người cổ đông nhỏ tại đây bắt đầu nhao nhao phụ họa.
“Phải không? Nếu như làm theo trình tự pháp luật, bán cơ mật cốt lõi của công ty cho những công ty khác trong khi các đó các người còn đang giữ chức vụ, những bồi thường này cũng không phải quyền sở hữu cổ phiếu của mấy người các ông có thể hoàn lại.”
Giọng nói của Phó Vân Tiêu càng ngày càng thêm lạnh lùng, lần này hoàn toàn không có giữ lại bất cứ mặt mũi nào cho mấy người cổ đông này.
Nghe đến Phó Vân Tiêu nói tới chuyện bán cơ mật cốt lõi của công ty, sự mạnh dạn của mấy người cổ đông vừa mới gồng lên phút chốc đều im ắng, bọn họ đứng im tại chỗ, một câu cũng không dám nói ra.
“Ha ha.”
Nhìn thấy bản thân mình không trông cậy được vào mấy người cổ đông nhỏ này, Văn ngay sau đó bật ra một tiếng cười lạnh, tiến lên một bước, mờ mịt hiện lên tư thế giằng co với Phó Vân Tiêu.
“Cơ mật cốt lõi tôi còn không được tiếp xúc, bây giờ tôi chỉ cần một điều, nhất định phải trả lại cho tôi số tiền của quyền sở hữu cổ phiếu dựa theo yêu cầu của tôi, dù cho là chuyển khoản đến.”
Văn từng chữ nói ra, bình tĩnh nói ra yêu cầu của mình.
“Anh biết, tôi sẽ làm ra cái gì. Tôi đã liên lạc xong với doanh nghiệp cạnh tranh của Vân Thượng, nếu như không thể chuyển khoản ngay lập tức, tôi sẽ lấy giá tiền thấp nhất bán tháo quyền sở hữu cổ phiếu của Vân Thượng cho công ty cạnh tranh, hậu quả anh hẳn là có thể nghĩ được ra.”
Văn để lộ ra sự uy hiếp không che giấu chút nào.
Nghe được lời của Văn, ánh mắt của Phó Vân Tiêu trong nháy mắt lạnh lẽo.
Trong không khí giữa Phó Vân Tiêu và Văn tràn ngập mùi thuốc súng dày đặc, hai người đối chọi gay gắt, không có bất kỳ người nào nhượng bộ.
Nếu như chuyển quyền sở hữu cổ phiếu của Văn trở thành tiền mặt, chí ít cũng là con số vài tỷ, lại thêm kinh tế của thành phố A và tiền vốn của Vân Thượng gần nhất cũng không quá khởi sắc, Văn hiểu rất rõ, anh căn bản không có cách nào rút ra phần tiền vốn này.
Đã nắm chắc điểm này của Phó Vân Tiêu, khóe miệng của Văn nhịn không được lộ ra một nụ cười đắc ý.
“Anh nếu đã không thể bỏ ra nổi, còn có một biện pháp giải quyết khác.”. truyện teen hay
Nói như vậy, Văn lại lấy ra một phần hợp đồng từ trong túi đưa đến trước mặt Phó Vân Tiêu.
“Anh ký tên lên trên bản hợp đồng này, rút khỏi việc kinh doanh cùng quản lý của công ty, chỉ giữ lại chia lợi nhuận cổ phần, còn chính thức vận hành của công ty này thì do tôi tiếp quản.”
Ý cười nơi khóe miệng của Văn càng ngày càng tăng lên, trực tiếp lật đến một trang ký tên của hợp đồng này.
Rất rõ ràng, cô đến mà đã có chuẩn bị.
“Có thể.”
Đôi mắt lạnh lùng của Phó Vân Tiêu nhìn vào Văn, nhẹ nhàng nhả ra hai chữ này.
“Vậy anh ký tên đi.”
Trên gương mặt của Văn mang theo biểu cảm kiểm soát mọi thứ, ngay sau đó lại đưa đưa bản hợp đồng về phía trước.
Nhưng Phó Vân Tiêu chỉ là tùy ý nhìn trang bìa hợp đồng một cái, thậm chí ngay cả nhận lấy cũng đều không có ý nhận lấy nó.
“Phó Vân Tiêu, anh có ý gì?”
Mấy phút trôi qua Phó Vân Tiêu vẫn không có động tới, nụ cười của Văn dần dần cứng lại ở trên mặt, gương mặt bắt đầu nhịn không được nữa.
“Không có ý gì, tôi không thể giao công ty của tôi vào tay của cô.”
Phó Vân Tiêu ảm đạm nói nhẹ, dường như đang nói đến chuyện không thể bình thường hơn được nữa.”
Nghe Phó Vân Tiêu nói như vậy, chân mày của Văn nhíu càng chặt.
“Vậy có thể mà anh vừa mới là thuận miệng mà nói sao?”
Văn nhịn không được bật ra một tiếng cười lạnh.