Sáng Yên Vi dậy cũng tương đối là sớm.Cô thay y phục,trang điểm,ăn sáng xong thì trời đã lên cao lắm rồi.
Hôm nay y phục của cô có màu hồng,có chỗ thì nhạt,có chỗ thì đậm,nhìn cũng rất xinh đẹp.Yên Vi thật ra không quá để ý,dù sao hôm nay mục đích chính là đi chơi diều cơ mà.
Cho nên sau khi ăn xong,Yên Vi đã cùng Hàn Thu và Lệ Chi tức tốc ra chỗ đồi kia.Hôm nay thật may mắn,gió khá to,thích hợp để chơi diều.
Trước kia đã từng được chơi,nên Yên Vi không cảm thấy quá khó khăn.Chỉ cần 15 phút sau,cô đã có thể kiểm soát được con diều.Chỉ có điều là cái bộ bảo vệ móng hơi vướng víu một chút. Hàn Thu nhìn lên cao,kinh ngạc nói:
"Nô tì không ngờ nương nương lại có thể chơi được diều."
"Chẳng qua lúc trước ta có đọc sách,bây giờ là thời gian áp dụng mà thôi."Cô lấy đại một lí do bịa ra.
"Nô tì thật không ngờ."Lệ Chi cũng kinh ngạc không kém.
"Các ngươi quá lời rồi."
Yên Vi vui vẻ chơi trên đồi,con diều di chuyển qua lại,trông thật đáng yêu.
Bỗng sau lưng cô cảm nhận được hơi nóng,cô quay người lại,là Hoàng Thượng,nãy giờ cô quan tâm đến con diều nên không để ý tới.
"Hoàng hậu cũng biết chơi diều sao?"
"Tần thiếp...tần thiếp chỉ là đọc sách về diều nên hôm nay có nhã hứng chơi mà thôi."Cô lại bịa lí do hồi nãy.
"Nàng dạo này đã thay đổi nhiều rồi."
"Con người rồi cũng sẽ thay đổi thôi,chỉ là tần thiếp thay đổi quá nhanh nên hoàng thượng mới thấy bất ngờ."
"Nàng cởi mở hơn,thông tuệ hơn rồi."
Hoàng thượng nhìn cô nói,một tay người nắm lấy tay cô,còn tay còn lại thì giúp cô cằm đồ điều khiển con diều.
"Hoàng thượng đã quá khen.Sao người biết tần thiếp đang chơi diều mà tới đây?"
"Diều của nàng bay cao như vậy,trẫm không thể không thấy."
"Vậy chắc là các phi tần khác cũng thấy."Cô bân quơ nói.
"Họ thấy thì sẽ như thế nào?"
"Chỉ là...nếu như để cho các phi tần khác thấy... thì sẽ không hay cho lắm."
"Họ sẽ không dám nói đâu."Hoàng thượng gục đầu lên trên vai cô,giọng trầm ấm nói.
Chơi diều được thêm một lúc thì hai người ăn trưa cùng nhau.Ăn trưa xong thì haòng thượng nói bận việc triều chính,cô cũng chẳng thể làm gì,chỉ biết nhìn người rời đi.
Có lẽ ở đây cũng đã hơn 3 tháng,tính cách và lối sống của cô cũng dần thay đổi,cô cũng thu thập thêm những kiến thức mà mình hay coi trong phim cung đấu nên cũng đối phó được với họ. Đam Mỹ Hay
Buổi chiều,cô d8ang ngồi đọc sách thì Lệ Chi bước vào,giọng không mấy tốt đẹp nói:
"Nương nương,Thùy phi đến thăm người."
"Cho nàng ấy vào."
"Tần thiếp thỉnh an hoàng hậu nương nương."
"Miễn lễ."
"Không biết Thùy phi đến thăm bổn cung là có chuyện gì sao?"Cô bỏ quyển sách xuống,nhìn nàng ta.Phi tần gì mà còn ăn mặc nổi trội hơn hoàng hậu,bộ định chiếm spotlight hay sao?
"Chẳng qua là tần thiếp sáng nay thấy con diều ở trên cao,lại nhìn thấy hướng là của phía cung của hoàng hậu nương nương..."Nàng ta ẩn ý nói,muốn cô thừa nhận sao?
"Là bổn cung chơi diều,có chuyện gì sao?"Yên Vi thẳng thắn thừa nhận.
"Ai da,từ lúc tần thiếp nhập cung cho tới bây giờ mới thấy có người chơi diều."
Yên Vi cười nhạt,chẳng qua là đang trách mắng bổn cung không làm tròn bổn phận đây mà.
"Vậy sao?Thật là vinh hạnh của bổn cung.Nhưng mà từ lúc bổn cung làm hoàng hậu tới giờ,Thùy phi là người đầu tiên dám chất vấn bổn cung"
"Tần thiếp khi6ng có ý đó."Nàng ta sắc mặt thay đổi liên tục,từ lúc nào mà hoàng hậu lại ăn nói sắc bén như vậy.
"Ta cũng không muốn nói nhiều.Bổn cung mệt rồi,muốn nghỉ ngơi.Thùy phi hãy về đi."
Nói xong,Hàn Thu đỡ cô về phòng,còn Lệ Chi thì tiễn nàng ta.
Ra khỏi Thanh Cát cung,Thùy phi nghiến răng nghiến lợi,tức giận nói:
"Ả ta dám nói bổn cung như vậy,thật là tức xhết ta mà!"
"Nương nương người đừng nóng giận."Cung nữ bên cạnh nàng ta lên tiếng.
"Đi!Ta không thèm chấp với người như nàng ta."
Thùy phi cùng cung nữ thân cận bên cạnh hậm hực trở về cung.Còn Yên Vi bên trong thì cảm thấy thật hả dạ làm sao.
... --------END--------...