Y chưa kịp mở miệng hỏi đã bị Giang An Lan bắt lấy bả vai, mặt hướng về phía y nói: “A Trì, sao A Trì lại làm vậy? Sao A Trì lại không ra ngoài!”
Khi Giang An Lan đang nói thì tia sét thứ nhất đã giáng xuống bề mặt lò luyện hồn.
Không gian bên trong giống như trải qua một cơn động đất, đất rung núi chuyển.
Giang An Lan vừa không chú ý đã mất thăng bằng lảo đảo sắp té.
Cậu vội vàng buông Yến Trì ra nhưng Yến Trì lại muốn giữ chặt cậu, cuối cùng cả hai người đều ngã trên mặt đất.
Trước khi Giang An Lan ngã xuống đã dùng thân thể để che chở cho Yến Trì lấy mình làm một miếng lót thịt mềm mại để đỡ y.
Yến Trì chống người dậy nhìn người phía dưới.
Bỗng nhiên y nghĩ, kiếp trước y cho rằng khi mình vào Tu Chân giới thì số phận đã thay đổi nhưng những lúc mà y cho là gặp may đó chắc hẳn đều có liên quan đến Giang An Lan.
Rốt cuộc tại sao trước kia y có thể thoát khỏi lò luyện hồn?
Y trọng sinh, số mệnh của y đã được sửa đổi rồi cả một thân ngập tràn công đức này có phải tất cả đều liên quan đến Giang An Lan không.
Rốt cuộc trước kia người này đã âm thầm làm bao nhiêu thứ cho y chứ, thậm chí lúc đó họ còn chưa quen biết nhau.
Yến Trì không nghĩ được lâu lắm vì tia sét thứ hai đã giáng xuống.
Lần này lò luyện hồn rung lắc càng dữ dội, có vẻ sắp không chịu nổi sức mạnh của lôi kiếp rồi.
Có rất nhiều mảnh vỡ bắt đầu rơi xuống, khung cảnh xung quanh cũng trở nên mờ ảo không rõ ràng, ngọn lửa trong lò luyện hồn cũng dần yếu lại.
Trời đất bên trong lò bắt đầu rung chuyển dữ dội hơn căn bản không thể nào đứng vững được, những âm hồn chưa bị luyện hóa đã thoát ra bay tán loạn, những tiếng kêu bén nhọn của âm hồn vọng lại từ khắp nơi.
Hắc Kiểu không chờ Giang An Lan ra lệnh đã vọt lên trước, đối với nàng thì âm hồn chính là thức ăn bổ dưỡng nhất nhưng vì sợ âm hồn sẽ làm ảnh hưởng đến chủ nhân cũng như ai kia của chủ nhân nên Hắc Kiểu đã cố gắng giải quyết bọn chúng nhanh nhất có thể.
Lôi kiếp giáng xuống từng đợt làm lò luyện hồn vỡ ra, các mảnh vỡ nhỏ thi nhau rơi xuống.
Khi thấy có một mảnh nhỏ sắp rơi trúng Yến Trì thì Giang An Lan đã vội lật người một cái để đổi vị trí của hai người.
Giang An Lan đặt Yến Trì ở phía dưới dùng thân thể của cậu để chặn lại tất cả các mảnh vỡ.
Một mảnh vỡ hơi lớn rơi xuống quẹt ngang qua trán cậu tạo thành một vết thương, máu bắt đầu trào ra từ đó rồi lăn dài xuống cằm cậu.
Giang An Lan nhìn vào mắt Yến Trì, đôi mắt cậu ngập tràn sự đau buồn, “A Trì, ta biết ta vô dụng……”
Yến Trì không để ý Giang An Lan đang nói cái gì, y thấy lò luyện hồn bị lôi kiếp đánh vỡ làm một tia sét xuyên qua đó lao thẳng về phía Giang An Lan.
Y muốn xoay người để chặn lại giúp cậu nhưng đã bị Giang An Lan dùng sức đè lại không cho y làm vậy.
Tia sét đánh thẳng vào người Giang An Lan làm cậu nhịn không được rên khẽ một tiếng.
May là tia sét này đã được lò luyện hồn cản lại nên uy lực đã giảm đi nhiều.
Giang An Lan nghỉ tạm một chút sau đó lấy ra một cái pháp bảo bao hai người lại.
Cậu lại nhìn xuống Yến Trì giống như đã nhịn hết nổi nữa cậu cúi xuống hôn lên môi Yến Trì.
Yến Trì cũng không ngờ Giang An Lan sẽ làm vậy.
Trước đây những hành động thân mật kiểu này đều do y chủ động chứ Tiểu Kiếm Tu này chưa bao giờ chủ động như vậy.
Giang An Lan cũng không dùng kỹ xảo gì chỉ đơn giản không ngừng cọ vào môi y, cậu cũng không dám dùng sức giống như sợ làm đau Yến Trì, toàn bộ quá trình cậu đều rất nhẹ nhàng làm người khác cảm nhận được sự quý trọng của cậu đối với nửa kia của mình.
Giang An Lan rời khỏi môi Yến Trì, cậu ngẩng đầu, “Ta muốn được bên cạnh A Trì mãi mãi, A Trì muốn làm cái gì ta đều nguyện ý làm giúp A Trì.”
“Từ lúc A Trì đồng ý rời Phàm Nhân Giới theo ta về đây rồi chấp nhận làm đạo lữ của ta đã khiến ta thật sự rất vui, tuy rằng lúc đó thần trí của ta không được rõ ràng, không thể hiểu được mình nghĩ cái gì nhưng ta biết điều duy nhất mà ta muốn chính là được ở cạnh A Trì.”
“Bây giờ thì ta hiểu rồi, ta yêu A Trì!” Giang An Lan nói cực kỳ rõ ràng, lôi kiếp đang gào thép trên đỉnh đầu cũng không thể khiến cậu chú ý đến vì toàn bộ tâm trí của cậu đều chỉ nghĩ về Yến Trì, “Nhưng mà ta không tốt, ta còn chưa đủ mạnh mẽ không thể bảo vệ A Trì an toàn ngược lại còn làm cho A Trì gặp nguy hiểm.”
“Lúc nhỏ A Trì đã phải chịu biết bao khổ cực, ta đã thề rằng từ đây về sau sẽ tuyệt đối không bao giờ để A Trì phải chịu khổ nữa phải để A Trì luôn vui vẻ, muốn làm gì thì làm nhưng cuối cùng người ngăn cản A Trì lại là ta.
Rõ ràng ta đã hứa rằng ta sẽ làm tất cả những gì mà A Trì muốn nhưng ta lại luôn là người chọc giận A Trì.” Giọng nói của Giang An Lan có chút nghẹn ngào, khóe mắt cũng càng ngày càng hồng.
“A Trì cảm thấy ta rất vô dụng đúng không, A Trì không cần ta nữa đúng không?” Pháp bảo trên đỉnh đầu sau khi chặn được ba tia sét đã tan thành bột phấn, Giang An Lan giống như không nhìn thấy đợt sét tiếp theo đang hình thành, cậu bắt lấy bả vai Yến Trì, cúi đầu gần như cầu xin, giọng nói cũng cực kỳ hèn mọn, “A Trì, cầu xin A Trì hãy chờ ta đi mà.
Ta sẽ cố gắng mạnh mẽ hơn nữa, ta sẽ thay đổi tất cả.
Trước lúc đó, cầu xin A Trì hãy bảo vệ bản thân mình thật tốt, hãy bảo vệ người mà ta quý trọng nhất thật tốt……”
Cái từ “quý trọng” này giống như đã chạm đến tận sâu trong lòng Yến Trì, y không biết bây giờ trong lòng y đang nghĩ gì, y chỉ cảm thấy từ này quá tốt đẹp, đó là thứ mà y khát vọng có được trong cả một đời.
Vậy mà người này đã nói ra rồi, không, nói đúng hơn là người này đã làm được rồi.
Thiếu tông chủ của Xích Dương Tông- thiên chi kiêu tử của Tu Chân giới- từ lúc sinh ra đã mang thân phận cao quý vốn nên được mọi người tôn kính, hâm mộ, cậu ấy là người có mệnh Thiên Tử vốn nên cao ngạo mà nhìn xuống chúng sinh.
Nhưng khi người này đứng trước mặt y lại hèn mọn, nghe lời thậm chí còn có cả cầu xin làm y lần đầu tiên cảm nhận được một cảm giác như vậy, một cảm giác có thể độc chiếm một người.
Tầm mắt Yến Trì lướt qua người Giang An Lan thấy một tia sét chuẩn bị lao về phía này.
Giang An Lan là nhờ ngoại lực để tăng tu vi căn cơ không vững chưa kể đến bây giờ linh lực trong thân thể cậu đang mất ổn định do dùng dược tăng tu vi vừa nhìn vào đã biết cậu căn bản không thể nào đỡ nổi trận lôi kiếp này.
Yến Trì bỗng dùng sức đẩy Giang An Lan ra, y quăng thanh đao của mình về phía tia sét để ngăn tia sét lần này lại.
“A Trì không thể dùng sức mạnh kia được, thân thể A Trì sẽ chịu không nổi đâu, ta……” Giang An Lan bị đẩy ra sau, cậu nhìn thấy động tác của Yến Trì thì đã biết y muốn làm gì, vội vàng lao về muốn cản y lại nhưng bị Yến Trì đẩy ra.
Yến Trì nhìn Giang An Lan còn muốn xông đến che trước người y liền trực tiếp bóp chặt cằm cậu cúi đầu hôn xuống, y muốn dùng nụ hôn để người này ngoan ngoãn một chút.
Lúc vừa hôn xuống Yến Trì đã phát hiện thì ra nụ hôn này không chỉ đơn giản là để cản Giang An Lan, thật ra y cũng muốn thân mật gần gũi với Giang An Lan.
Không giống với sự cẩn thận nhẹ nhàng của Giang An Lan, động tác của Yến Trì rất thô lỗ.
Y hôn rất mạnh thậm chí còn dùng răng mài khóe miệng của đối phương làm nụ hôn này nhiễm một mùi máu tươi ngọt.
Yến Trì buông cằm Giang An Lan ra, y giơ tay chạm vào đan điền của Giang An Lan để chuyển linh lực sang cơ thể cậu giúp cho linh lực đang hỗn loạn đó tìm đúng đường đi.
Thanh đao kia chịu không nổi những tia sét liên tiếp nên đã bị rơi xuống đất làm tia sét cuối cùng lao thẳng về phía Yến Trì.
Y không trốn để cho tia sét kia đánh thẳng lên người mình, cứng rắn chịu được tia sét cuối cùng này.
Bị tia sét đánh vào làm cả người Yến Trì trở nên đau đớn làm y nhịn không được dùng nhiều sức hơn để ôm Giang An Lan càng chặt, chỉ cần y vừa cử động đã cảm nhận được một dòng điện chạy dọc xương sống.
Nhưng mà sức mạnh của tia sét đã bị cơ thể y hấp thu một cách nhanh chóng, sau khi hấp thu sức mạnh này thì cơ thể y cũng càng thêm kiên cường dẻo dai.
Sau khi Yến Trì tạm thoát khỏi cơn đau đã phát hiện Giang An Lan đã khóc từ lúc nào, cậu nắm lấy bàn tay mà Yến Trì đang đặt ở đan điền của cậu không ngừng rơi nước mắt, trên mặt cậu vốn đã có vết thương bây giờ cả máu và nước mắt trộn lẫn làm cả khuôn mặt trở nên cực kỳ bẩn.
“Sao lại khóc rồi? Lan Lan nhìn ngốc quá.” Yến Trì giơ tay lên dùng ống tay áo lau vết bẩn trên mặt Giang An Lan.
Y nhìn vào mấy cậu thấy trong đó tràn ngập sự đau lòng, bỗng nhiên y đã hiểu.
Tay y lại chạm vào ngực trái của Giang An Lan, cảm nhận được từng nhịp đập như trộn lẫn cùng nỗi đau ở nơi đó, “Ta không đau, trái tim của Lan Lan đã đau giúp ta rồi không phải sao?”
“A Trì!” Giang An Lan mở to hai mắt dường như không dám tin tưởng, cậu cẩn thận đặt tay mình lên bàn tay trước ngực, người kia không quăng tay cậu ra thậm chí còn xoay tay lại để hai bàn tay nắm chặt lấy nhau, “A Trì hết giận ta rồi sao?”
“Không, ta vẫn đang giận đó.” Yến Trì nói.
Sau khi giúp Giang An Lan chải chuốt lại linh lực y liền thu linh lực lại cũng rút tay về, “Lan Lan đã gạt ta rất nhiều chuyện.”
Đương nhiên đây là đang nói đến Giang An Lan ở kiếp trước đã gạt y để sửa thiên mệnh, gạt y để làm những điều tốt nhất cho y và quan trọng nhất chính là gạt y để yêu y.
Yến Trì tự biết mình là con người bạc tình, bạc nghĩa lại cực kỳ ích kỷ.
Nhưng lại có một người hy sinh vì y nhiều như vậy lại không cần báo đáp, cậu nguyện ý đem toàn bộ thế giới này đặt ở trong tay y, Yến Trì cảm thấy mình không thể nào đối mặt với trái tim chân thành như vậy được.
Lúc mới về Tu Chân giới y sẵn sàng nhận hết những gì mà Giang An Lan dâng lên, yên tâm thoải mái hưởng thụ hết tất cả những gì mà cậu dành cho y.
Y chỉ nghĩ rằng nhờ có dung nạo này nên Giang An Lan mới thích y, y rất hài lòng với kiếp sống ăn no chờ chết cũng định ở bên cậu đến lúc chán rồi rời đi.
Nhưng bây giờ y lại biết người này trả giá vì y nhiều hơn những gì y tưởng.
Yến Trì nghĩ y phải biết tất cả, y phải biết rốt cuộc đời trước đã xảy ra chuyện gì? Y muốn đi tìm sự thật!
Lôi kiếp đã đánh vỡ lò luyện hồn, tất cả mọi thứ đã khôi phục lại bình thường.
Giang Hiển Chiêm và Giang Vân Lê luôn chờ ở ngoài cũng tìm được Yến Trì và Giang An Lan.
Nhìn hai người đều không có việc gì thì họ mới yên tâm.
Giang Vân Lê và Giang Hiển Chiêm cùng kiểm tra tình trạng của Giang An Lan, sau đó nhịn không được mà nhíu mày, “Lan nhi dùng lôi kiếp để phá lò luyện hồn là một cách rất nguy hiểm.”
“Cậu ấy đã ăn đan dược để tăng tu vi, các người dẫn cậu ấy về để kiểm tra kỹ đi, nếu làm tổn thương đến căn cơ thì từ nay về sau sẽ không thể tu luyện được nữa.” Yến Trì nhìn thấy hai người họ liền đỡ Giang An Lan dậy đưa qua cho họ.
Vừa định xoay người đi đã bị Giang An Lan kéo ống tay áo không chịu buông ra, “A Trì, đừng đi! A Trì đánh mắng ta thế nào cũng được! Ta……”
Yến Trì chặn Giang An Lan lại, y rút ống tay áo của mình ra nhìn Giang An Lan, “Ngoan ngoãn trở về dưỡng thương đi, ta phải đến Phật Tông một chuyến.”
Nói xong Yến Trì không quay đầu lại mà rời đi luôn, y đi về hướng tới Phật Tông—— Tây Sơn đại thánh phật tông.
Yến Trì nắm chặt nắm tay, y muốn biết rõ mọi chuyện, y không muốn bỏ lỡ trái tim chân thành kia.
P/s: dạo này tui bị rơi vô trạng thái tìm không được truyện để đọc á mọi người.
Tui đang mê truyện dưỡng thành mà thấy ít truyện quá, mấy cuốn từ hỗ sung thiên công đến sủng công như "Nhặt được kẻ thù cũ sau cầu hôn", "Vampire dưỡng nhi nhật ký", " Nhìn hắn làm ra cái gì thế giới", "Hoàng gia thiên hạ", "Một đời vinh sủng"...tui đọc hết rồi á, hông biết còn ai biết truyện nào mà dưỡng thành hay ngụy dưỡng thành hông cho tui xin vài cái tên đi chứ tui đói truyện lắm rồi.