Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Du Dực cầm lấy chìa khóa chiếc xe vẫn còn mới của Lộ Hướng Đông, cười, “Thật ngại quá anh Lộ à, chiếc xe này… tôi xin nhận lấy vậy.”

Từng giọt mồ hôi trên đầu Lộ Hướng Đông rơi xuống, hắn chùi đại vài cái, nói, “Dĩ nhiên dĩ nhiên, đây là việc nên làm, có đặt cược thì phải chịu thua thôi.”

Tâm trạng lúc này của Lộ Hướng Đông sắp trở nên tê dại. Hắn cũng đúng là xui xẻo khắp người, những thứ có thể lấy ra được có thể dùng được đều đã thua hết cho Du Dực.

Chiếc xe yêu hắn mới mưa chưa đầy hai tháng, hôm nay đã trở thành vật của người khác, Lộ Hướng Đông thật muốn trào máu.

Du Dực cười: “Chiếc xe này của anh Lộ không hề rẻ nha, nhờ người bên nước ngoài mua phải không?”


Lộ Hướng Đông gật đầu bừa, “Chuyện này, cũng… cũng không đắt lắm…”

Dĩ nhiên là đắt rồi, trong nước vẫn chưa bán, hắn nhờ người ta mua từ nước ngoài về, sau đó nhờ người nghĩ cách vận chuyển về nước, cũng đầy cam go chứ không dễ gì đâu.

Lúc đầu khi chiếc xe này vừa chuyển về trong nước, hắn đã từng chạy khoe khoang trước mặt người khác.

Nhưng bây giờ, đã không còn là của hắn nữa.

Du Dực cảm khái, “Chậc, đúng là anh Lộ thật biết hưởng thụ cuộc sống mà.”

“Nào có, nào có…”

Tô Trảm vừa thấy tình hình là biết, chắn chắn Lộ Hướng Đông đã bị ngược. Nhìn cái bộ dạng đưa tang của hắn kìa, không thua mới lạ

Thanh Ti còn bé, không nhìn ra được điều mờ ám bên trong, cô bé hỏi, “Ba ơi, chúng con về ăn cơm rồi, chúng ta ăn trưa ở đâu vậy?”


Du Dực cười, “Bữa trưa hôm nay, nói ra, thật sự phải cảm ơn chú Lộ của con. Chú ấy nói trưa nay mời cả nhà chúng ta đi ăn cơm.”

Lộ Hướng Đông run lên, vội đứng dậy, “Đúng đúng đúng, trưa nay tôi mời mọi người ăn cơm, vẫn mong mọi người nể mặt.

Hiện tại ngay cả một cọng lông trên người hắn chẳng hề muốn mời những người này ăn cơm. Hắn phải gọi điện thoại cho thư ký kêu cậu ta sắp xếp, ngoài ra phải kêu xe đến đón hắn, nếu không sao hắn đi được, chẳng lẽ đi bộ bằng hai chân sao?”

Tô Lão Đại ở bên cạnh chà muối lên vết thương của Lộ Hướng Đông, “Nhưng… xe của anh Lộ đã mất rồi, làm sao đi được đây?”

“Chuyện này… không, không sao… tôi kêu thư ký đến đón…”

Tô Lão Đại cười, “Vậy phải khiến anh Lộ tốn kém rồi.”

Du Dực nói đại một câu, “Đúng vậy, làm như thế chúng tôi đều thấy ngại ngùng quá.”

Lộ Hướng Đông vội nói, “Không sao không sao, đây đều là việc tôi nên làm. Hôm nay tôi đến vì để xin lỗi, bưa trưa hôm nay mọi người đừng khách sáo với tôi nhé. Giờ tôi đi gọi điện thoại cho thư ký bảo cậu ấy sắp xếp.”


Lộ Hướng Đông vui mừng, người ta không muốn lấy điện thoại của hắn, nếu không ngay cả gọi hắn cũng bó tay.

“Alo, là tôi… cậu mau lái xe tới đón tôi, đúng, đến nhà họ Hạ. Ngoài ra cậu gọi cho Lão Kim nói trưa nay tôi bao trọn gói nhà hàng của anh ta.”

Nói xong, Lộ Hướng Đông bỗng nhớ ra, hắn vẫn chưa bàn bạc với người ta nữa, thế là vội vàng hỏi Hạ An Lan và Du Dực, “Trưa nay tôi mời mọi người ăn món Thái được chứ?”

Hai người gật đầu, “Được.”

Lộ Hướng Đông mới vội nói tiếp với thư ký, “Động tác phải nhanh lên đấy!”

“Nhưng vào giờ này, chắc nhà hàng đã có người ăn cơm rồi?”

Lộ Hướng Đông cắn răng, đồ ngu này, có người thì đuổi đi, phải dọn thật sạch sẽ, nhà họ Hạ và họ Tô có nhiều như thế, nếu trong nhà hàng vẫn còn người khác, lúc đó Hạ An Lan và Du Dực làm sao nhìn hắn đây. Họ sẽ nghĩ thấy hắn vốn chẳng có thành ý mới họ ăn, nếu không sao không chuẩn bị trước cơ chứ?


Nhấn Mở Bình Luận