Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Du Dực: “Vào thôi.”

Lộ Hướng Đông lùi về sau một bước: “Được, mời anh đi trước.”

Du Dực cười cười không nói gì thêm, đi lên trước Nhạc Hướng Đông.

Trong điện thoại dù thầy hiệu trưởng có nói khéo léo thế nào đi chăng nữa nhưng Du Dực vẫn biết, Nhạc Thính Phong và Lộ Tu Triệt cùng nhau đánh người, hơn nữa còn đánh không hề nhẹ, bây giờ phụ huynh đối phương đến rồi, làm ầm ỹ nhất đinh bắt xử phạt hai đứa, không bắt chúng nghỉ học thì không bỏ qua.

Du Dực vừa nghe đã hiểu, việc này thật thú vị, anh ở nhà chăm sóc vợ ở cữ, không đi làm, hằng ngày đều thực sự rất nhàn rỗi.


Cho nên niềm vui đến rồi, việc này cũng không nói với mẹ của Nhạc Thính Phong.

Du Dực không tin Nhạc Thính Phong vô duyên vô cớ đi đánh người, dù sao thằng bé cũng đã an phận rất lâu rất lâu rồi.

Học kì hai lớp tám mới là lần đầu tiên đến trường gặp giáo viên.

Lộ Hướng Đông theo ngay sau Du Dực, trong lòng ông có chút bất an, con trai cùng với Nhạc Thính Phong đánh người ta, không biết đã đánh thành thế nào.

Cả học kì này đều không có chuyện gì, sao gần đến cuối kì lại đi đánh người ta chứ.

Nếu là trước đây, Lộ Hướng Đông nhất định sẽ cảm thấy thằng nhóc Lộ Tu Triệt này chính là giang sơn dễ đổi bản tính khó rời, vẫn là cái tính tình nóng nảy bất cần đó, vĩnh viễn không sửa được.

Nhưng hiện giờ, Lộ Hướng Đông suy nghĩ, có phải con trai anh ta bị người khác bắt nạt cho nên mới trả đũa lại không?

Dù sao hiện giờ thằng bé là một đứa học hành rất tốt, mỗi lần kiểm tra, thi giữa kì đều làm tốt như thế, Lộ gia thật sự chưa từng có ai học tốt như thế!


Trước đó, Lộ Hướng Đông tham gia họp bặt bạn bè, về nhà gặp người thân, đều không muốn lắm, vì mọi người vừa gặp nhau đã nói chuyện về con cái, người ta nói con họ học hành như thế nào, piano đến trình độ nào, con trai anh ta thì không biết gì cả, mất mặt lắm.

Nhưng hiện giờ, sức mạnh của Lộ Hướng Đông rất dồi dào, vừa nói có thể nhắc đến: con trai tôi, lợi hại như thế, làm bài thi chưa bao giờ ở ngoài top năm, trong lớp cũng nằm ở top đầu, là tấm gương mẫu mực mà giáo viên kêu gọi học sinh toàn trường học tập theo!

Đến nay, bất luận đi đến đâu khi nhắc đến con trai, Lộ Hướng Đông đều vô cùng nở mày nở mặt.

Hơn nữa Lộ Tu Triệt rất cố gắng học tập, thời gian ra ngoài chơi bình thường rất ít, về đến nhà phần lớn thời gian là học, buổi sáng dậy sớm, lúc chạy bộ còn học thuộc từ mới.

Lộ Hướng Đông cảm thấy con trai mình cố gắng học tập như vậy, tính cách cũng trầm lắng, sẽ không chủ động gây sự đánh nhau, chưa biết chừng là đối phương ra tay trước.

Nghĩ như vậy, Lộ Hướng Đông lại có thêm sức mạnh.

Lại nhìn người đang đi phía trước, trong lòng Lộ Hướng Đông lại càng không còn gánh nặng, có người đó ở đây, anh ta còn lo lắng cái gì chứ?

Có người đó ở đây, còn có việc gì mà không làm được.


Hai người, một người đi trước, một người đi sau cùng đến phòng hiệu trưởng.

Cửa phòng đang mở, Du Dực gõ cửa, thầy hiệu trưởng ngẩng đầu lên, nhìn thấy anh liền vội vàng đứng dậy: “Du tiên sinh đến rồi à, thành thật xin lỗi, anh bận như vậy mà vẫn phải để anh tới đây.”

Du Dực gật đầu: “Đều là việc nên làm.”

Thầy hiệu trưởng nhìn thấy Lộ Hướng Đông theo sau Du Dực, “Lộ tiên sinh cũng đến rồi, mời vào, mời vào.”

Lần này Lộ Hướng Đông không định nói nhiều, tất cả đều nghe theo Du Dực.

Ba của Mã Siêu Kiệt nghe thấy hai người họ đã đến, ngồi ở đó không nhúc nhích cũng không quay lại, giống hệt như ông lớn vậy, làm bộ dạng không sễ tiếp cận trước.

Thầy hiệu trưởng nhìn hắn ta một cái, có chút đành chịu không biết làm sao, nhắc nhở nói: “Mã tiên sinh, phụ huynh của hai em học sinh đó đến rồi. Nào, mọi người chào hỏi nhau một chút, có vấn đề gì chúng ta ngồi xuống rồi từ từ nói chuyện.”


Nhấn Mở Bình Luận