Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Mộ Dung Miên vừa dứt lời, hai, ba giây sau, khắp phòng họp đều im lặng không một tiếng động, tất cả mọi người đều nhìn về phía máy tính, trong lòng ai nấy đều cảm thấy cái máy tính kia chính xác là một quả bom.

Nhất là phu nhân Jones và Mộ Dung Thuý Đình, biểu tình của hai người phải nói là kinh điển.

Trở lại trước đó không lâu, Mộ Dung Miên nghi ngờ đại hội cổ đông lâm thời này có gian lận, có chuyện gì mà cần lừa dối chủ tịch và phó chủ tịch, các cổ đông khác tự thống nhất với nhau?

Không cần phải nghĩ nhiều nữa, chắc chắn chuyện này liên quan đến bọn họ - rõ ràng chính là vấn đề vị trí ở công ty.

Đương nhiên cũng chẳng phải là chuyện tốt lành gì, nếu là nhậm chức thì cần gì phải lén lén lút lút, vậy hẳn là bãi miễn nhân sự rồi.

Như vậy, có thể là đang tính kế người của anh, bởi trong số bọn họ, không có người ngoài.

Vì vậy, trước tiên, anh đã bố trí để toàn bộ máy tính trong phòng hội nghị được chuyển tần số tới chỗ Mộ Dung Chí Hoành.

Mặc cho đối phương muốn làm gì, chỉ cần anh ổn định được phía Mộ Dung Chí Hoành là sẽ có đường lui.

Bằng không, hôm đó anh đến bệnh viện gọt nhiều táo như vậy làm gì, làm không công à?


Tuy rằng Mộ Dung Chí Hoành rời công ty một thời gian, nhưng sức ảnh hưởng của ông tới cổ đông ở đây vẫn không hề giảm bớt, xem ra với bọn họ, Mộ Dung Chí Hoành mới thật sự là lão đại.

Ai là con trai ruột cũng không phải điều quan trọng, quan trọng là, vị lão đại này đứng bên cạnh ai.

Một vị cổ đông hỏi: “Randy, ý của cháu là, chủ tịch đang xem chúng ta sao?”

Mộ Dung Miên gật đầu.

Mộ Dung Thuý Đình nói chuyện bọn họ làm – Mộ Dung Chí Hoành đều biết, điều này, Mộ Dung Miên không tin.

Bởi Mộ Dung Chí Hoành tuyệt đối không hề nghi ngờ chuyện Mộ Dung Miên không phải con trai ông, ông đối với Mộ Dung Miên yêu thương thế nào, điều này tất cả mọi người đều biết, hơn nữa, khi còn nhỏ, khi Mộ Dung Miên bị tai nạn giao thông, chính Mộ Dung Chí Hoành là người hiến máu cho con trai.

Ông làm sao có thể nghi ngờ anh được, như vậy, lý do duy nhất là Mộ Dung Thuý Đình nói dối.

Phu nhân Jones cả kinh, đứng sau lưng đẩy nhẹ Mộ Dung Thuý Đình.

Vì thế, bà ta chạy đến, nói: “Mày…mày… Chúng tao không việc gì phải sợ, mọi chuyện tao làm đều đã nói với anh trai tao rồi, dù anh ấy có biết, tao cũng không sợ.”


Cách nói chuyện này, thanh âm cũng không nhỏ, khả năng đang lo lắng điều gì đó, ai nghe xong cũng phải đi ra.

Những cổ đông ở đây, ai cũng là lão hồ ly, tựa hồ đều nghe ra điều không đúng.

Khi thấy Mộ Dung Thuý Đình và phu nhân Jones thì trong lòng họ đều suy tính thêm một chút.

Lòng bàn tay phu nhân Jones đổ mồ hôi lạnh, bà ta nhìn chằm chằm vào chiếc máy tính, hận không thể nhìn ra một lỗ thủng trên nó.

Trong lòng bà không ngừng cầu nguyện, xin thượng đế phù hộ, hy vọng đây chỉ là Mộ Dung Miên cố tình thể hiện ra để hù doạ bọn họ mà thôi.

Đáng tiếc… Thượng đế sẽ không phù hộ cho những kẻ tiểu nhân lòng dạ khó lường.

Mộ Dung Miên đến trước màn hình máy tính, mở khung đối thoại, “Cha, người nghe được mọi chuyện rồi chứ?”

Trên máy tính xuất hiện hình ảnh của Mộ Dung Chí Hoành, ông ta đang nửa nằm nửa ngồi trên giường bệnh, trên mũi vẫn cắm dây nối với máy dưỡng khí nhưng tinh thần trông có vẻ lại tốt hơn ngày trước.

Trên màn hình, vẻ mặt của ông đầy vẻ thương cảm không nói nên lời, trong ánh mắt lại hiện lên nỗi bi thương.

Mộ Dung Thuý Đình sợ tới mức mặt trắng bệch, thiếu chút nữa hôn mê, bà ta không nghĩ tới, anh trai mình… lại thật sự chính tay nghe được tất cả mọi chuyện, bà ta phải làm sao bây giờ?

Bà ta nhìn sang phu nhân Jones, chỉ thấy người ả run rẩy, môi mím chặt, ánh mắt vẫn chăm chú vào màn hình máy tính, không rõ trong lòng còn tính toán gì.


Nhấn Mở Bình Luận