Hứa Từ nhìn ánh mắt của cô có lửa u ám: "Anh còn chưa tắm rửa..."
"Rất sạch sẽ." Cô mút cằm anh hôn lên, bả vai đè nặng đẩy anh ngồi trên sô pha.
Chân dài vừa nhấc, cô đã ngồi ở trên đùi hôn anh.
Tống Lê vừa hôn vừa cởi cà vạt cho anh, sau đó là cúc áo, cởi từ cúc phía dưới cùng đến trên cùng.
Đôi tay vuốt eo bụng của anh, Hứa Từ nhìn gầy nhưng bên trong rất có thịt, cơ bụng hơi mỏng hoa văn rõ ràng, có chút cứng, cảm giác vô cùng tốt.
Khi cô nắm đến hai núm vú trước ngực, Hứa Từ dùng sức mà cắn cánh môi cô, da thịt bị rách chảy ra hơi thở tanh ngọt.
"Sớm đã muốn ức hiếp anh như vậy." Tống Lê rút lui khỏi khoang miệng của anh, ánh mắt sương mù mênh mông mà nhìn anh, vươn đầu lưỡi phấn nộn liếm láp miệng vết thương, biểu cảm vũ mị động lòng người.
Hứa Từ nhìn đến mức miệng đắng lưỡi khô, trên cổ thô hồng gân xanh nổi lên, ngửa đầu hôn cánh môi cô, chui vào đầu lưỡi trong hàm cô.
"Vậy để em ức hiếp." Anh nói.
Tống Lê trượt xuống từ trên người anh xuống dưới, quỳ gối giữa hai chân, tay nhỏ trắng nõn vừa mới sờ đến nút cởi của thắt lưng kim loại, anh cũng đã kích thích đến mức đỉnh đỉnh đũng quần.
Dương vật ở bên trong rất hưng phấn, tràn ra một ít vệt ướt.
Tống Lê không vội cởi thắt lưng ra, cười dùng đầu lưỡi liếm phần hông căng hồng kia.
"A..."
Hứa Từ thở dốc vì kinh ngạc, đôi mắt đã đỏ: "Tống Lê..."
Anh muốn bắt cổ tay của cô, lại bị cô dùng cà vạt vừa mới cởi xuống trói chặt tay.
"Gọi tâm can, gọi cục cưng." Đáy mắt Tống Lê tràn ra ý cười đắc ý, hôn đuôi mắt phiếm hồng lại về đến môi của anh: "Hứa Từ, anh yêu em hay không?"
Tay cô cách vải dệt đang xoa dương vật cương cứng của anh, chợt nhẹ chợt nặng, lại kích thích ngoài ý muốn, anh sướng đến thở dốc: "...!Yêu.
"Yêu ai?"
"Em, tâm can nhỏ, cục cưng nhỏ."
Hứa Từ cực kỳ khó chịu, cánh tay nâng lên kéo cô vào trong ngực vừa gặm vừa cắn, tất cả bên tai đều là trọc khí anh phun ra: "Tống Lê, anh yêu em, chỉ yêu em."
"Thật ngoan."
Thắt lưng kim loại vang lên tiếng vang nhỏ, Tống Lê cởi quần dài của anh ra.
Quần lót góc bẹt đã bị anh căng lên rất cao, đỉnh tràn ra một tảng lớn màu đậm nhưng mà anh còn chưa bắn, dương vật cứng đờ giống như một miếng thiết bị thiêu đỏ.
Mặc dù đã có tâm lý chuẩn bị, mà khi cô nhìn thấy cự vật bắn ra từ bên trong, nội tâm vẫn rung động một trận.
Dương vật thô to là màu đỏ tím, gân xanh ở mặt trên nhô lên, quy đầu cực lớn tròn trịa, nhan sắc mê người, cô vươn người liếm một chút bằng đầu lưỡi được, đã bị nó đánh hai cái, khóe môi lộ ra vệt ướt.
Tống Lê trừng anh: "Hứa Từ!"
Người phía sau rất vô tội, đôi tay còn bị cô cột lấy, anh căn bản không động đậy.
"Không thể trách anh." Hứa Từ nói: "Là nó thấy em nên quá hưng phấn."
Lúc này Tống Lê mới cao hứng, hơi thở nhợt nhạt phun trên dương vật của anh, cô đang ngửi hương vị của anh, nóng hầm hập, không có mùi lạ chỉ có chất nhầy tiết ra ở quy đầu mang theo vị tình dục nồng đậm.
Cô không phản cảm, lại bị kích thích đến mức tâm thần lắc lư, âm huyệt ướt nhẹp, đã có dòng nước chảy ra, rơi ở trên thảm.
Tống Lê nâng tinh hoàn nặng trĩu của anh lên liếm, đầy lưỡi quét qua phía dưới của anh, quy đầu quá lớn không ngậm được, cô đã dùng đầu lưỡi miêu tả hình dạng của côn thịt.
Hứa Từ đỏ mắt, yết hầu hiếm khi có thể ức chế gọi một tiếng quan trọng hơn một tiếng.
Cô thật sự thích nghe anh gọi, đặc biệt thích nhìn bộ dáng anh bị cô ngậm đến mức lý trí mất hết, sau đó lại thở hổn hển gọi tên cô.
Khi anh động tình là âm thanh êm tai nhất.
"Lê Lê...!Lê Lê..." Hứa Từ cầu xin cô: "Ăn nó."
Anh nhấc hông, muốn đưa dương vật vào trong miệng cô, quy đầu đỏ cọ mặt cô đến mức đều là thanh dịch trong suốt, chỉ chốc lát sau khóe môi đã đỏ lên một mảnh.
Tống Lê nắm lấy thân gậy, môi đỏ bừng dán vào quy đầu, vươn đầu lưỡi câu lộng quy đầu.
"Ăn như vậy sao?" Cô hỏi.
Hứa Từ đỉnh đỉnh: "Ăn xong đi."
Miệng cô rất nhỏ, khi nuốt vào tốn chút công phu, đã phải dùng môi cùng hàm răng không để cắn đến anh, lại muốn ngậm toàn bộ quy đầu vào trong.
Nhưng khi cô cắm vào anh phát ra than thở sảng khoái, Tống Lê lại cảm thấy rất có cảm giác thành tựu.
Trước kia cô đã từng xem mấy bộ phim, mỗi lần xem đều cảm thấy ghê tởm, sau đó lại không nhìn thấy khuôn mặt của nam chính, sau đó lại nhập vào với mặt Hứa Từ.
Học tập con hát ngậm như thế nào, làm anh thoải mái như thế nào.
Có thể là thời gian đã lâu, cô quên mất, kỹ thuật ngậm mới lạ còn có chút không xong, hàm răng thổi qua côn thịt, anh ăn đau đến mức kêu rên thành tiếng, ngọn lửa trong đáy mắt lại càng nồng liệt.
Kỹ xảo trúc trắc ở trong mắt anh lại càng có lực dụ hoặc hơn.
Tống Lê làm đau anh, tâm sinh sự áy này, dùng đầu lưỡi trấn an liếm liếm côn thịt ở trong miệng, đầu lưỡi mềm mại khi đảo qua khe quy đầu, Hứa Từ không nhịn được chống hàm trên của cô bắn ra.
"...!Mẹ nó."
Anh hiếm khi mắng một câu thô tục, Tống Lê còn có chút mờ mịt, rầm một tiếng nuốt tinh dịch vào, phần lưỡi vô thố mà liếm khóe môi, ánh mắt câu người.
Lúc này Hứa Từ thật sự điên rồi.
Hứa Từ kéo cô đứng dậy, nặng nề hôn môi cô, liếm sạch sẽ mùi tanh bên trong, sau đó cắn lỗ tai cô: "Cởi cà vạt ra cho anh."
Tống Lê vừa mới cởi, anh đã nâng mông cô lên, nằm ở trên thảm liếm cô.
Cô trực tiếp ngồi ở trên mặt anh, đầu lưỡi thẳng tắp mà đâm vào, quấy loạn thịt mềm trong tiểu huyệt.
Anh thật sự dùng lực mà liếm, hút cũng tàn nhẫn, dâm thủy vừa mới chảy ra còn chưa rơi xuống đã bị anh cuốn vào nuốt trong miệng.
Khi cô tiết thân cao trao, trên mũi cao thẳng chạm vào rất nhiều hoa dịch trong suốt.
Hứa Từ xoay người cô lại, Tống Lê đã hiểu, nghe lời mà nằm sấp xuống quay lại ăn côn thịt cương cứng của anh một lần nữa,
Còn lớn hơn, cứng hơn so với vừa rồi.
Hứa Từ thẳng lưng, đưa dương vật thô tráng vào trong miệng cô, quy đầu chọc lung tung đến gương mặt, chóp mũi, Tống Lê bắt lấy mới ngậm vào.
Thịt mông bị bẻ ra, Hứa Từ rõ ràng nhìn thấy sự phấn nộn bên trong, đầu lưỡi liếm qua âm đế và cửa huyệt, hút nước cuồn cuộn chảy ra không ngừng.
Tống Lê căn bản không ngậm được hết lại bị anh liếm đến cả người tê dại, cao trào liên tục, chỉ có thể hỏng mất mà run rẩy nắm côn thịt.
"Hứa Từ..." Lúc kết thúc, cô đã vô ý thức mà nỉ non.
Hứa Từ ôm cô đi tắm rửa: "Ăn no rồi?"
Tống Lê hừ hừ, không muốn nói chuyện.
Hứa Từ nói: "Em cũng chưa ăn mấy miếng, làm sao miệng đã sưng thành như vậy?"
Tống Lê hung hăng mà trừng mắt nhìn anh một cái: "Là ai để thứ đồ kia lớn như vậy, anh đi bệnh viện kiểm tra xem thế này bình thường không?"
Hứa Từ khẽ vuốt lưng cô, sau đó nghiêm túc mà suy nghĩ hai giây: "Thật ra anh không thể lớn hơn được, bởi vì chín năm trước, nó cũng lớn như vậy."
Hứa Từ nói: "Hơn nữa em cũng kêu rất lớn tiếng."
Tống Lê: "..."
Sau khi Hứa Từ ôm cô vào phòng tắm lại có chút hối hận, vệt đỏ trên người cô còn chưa tan sạch, không nhịn được mà phủ lên một tầng mới ở mặt trên.
Vòi hoa sen phun nước ấm ra, phòng tắm tràn đầy sương mù trắng xóa, hình dáng cơ thể của cô trở nên mơ hồ.
Tống Lê ở trong sương trắng thấy anh loát động vật cứng, sau đó nâng một chân cô lên, lại để vào cửa huyệt ướt đẫm.
Lưng dán trên kính mờ trong suốt, Hứa Từ đâm cô cao lên từng chút từng chút, Tống Lê bắt lấy bờ vai của anh, tiếng rên rỉ cũng thay đổi nhiều.
"Hứa Từ...!Hứa Từ..."
"Thoải mái không?"
"Thoải mái...!Nhưng mà..." Tống Lê cắn môi, véo thịt rơi vào trong đầu ngón tay trên vai anh: "Ưm a...!Quá lớn...!Cắm đến mức em căng quá..."
Dương vật thô to lấp đầy tiểu huyệt, còn rất căng, thịt mềm cắn đến vừa xót vừa tê.
Côn thịt dương vật và gân xanh của anh thổi mạnh nếp uốn trong huyệt, nghiền qua thọc vào rút ra, mang theo khoái cảm dường như gợn sóng.
Anh nói anh nhẹ một chút, lực đạo lại lớn đến mức muốn nghiền nát nếp uốn trong nhục huyệt của cô.
Tống Lê bị anh đè ở trên cửa kính chơi, sương mù phòng tắm càng ngày càng nồng, ẩm ướt oi bức che miệng mũi của cô lại, cảm giác hít thở không thông và khoái cảm cùng nhau tăng lên, đẩy cô lên đỉnh núi.
Cô há miệng thở phì phò, dùng sức kẹp anh, Hứa Từ xoa cánh mông của cô cắm mạnh mấy chục cái, cuối cùng bắn tinh trên bụng nhỏ của cô.
Tống Lê cho rằng anh đã kết thúc, lại không nghĩ anh quay người cô lại, dương vật thẳng tắp lại đẩy môi thịt ra.
"Quá nhanh!" Cô nói.
Hứa Từ đè đôi tay của cô lại, trên cửa kính mơ hồ lập tức ấn ra vệt bàn tay ướt.
Lúc làm trước kia cô luôn nói tốc độ anh cắm quá nhanh, Hứa Từ dùng sức chống đối đi vào, ngữ khí có chút khó hiểu: "Anh còn chưa bắt đầu."
Tống Lê bị anh đâm đến mức ngẩng đầu lên hô, nửa người bị đè ép trên cửa kính lạnh lẽo.
Vú tuyết trắng bị đè nặng, hai đầu vú mê người thành hai điểm đỏ, theo động tác sau người của anh cọ xát cửa kính, đầu vú nóng rát mà đau.
Không khí mỏng dưới tình huống như vậy trở thành gánh nặng, cô như là bị trọng lực kéo xuống, lại vút lên tầng mây trên cao.
"Em là nói ưm...!A...!Anh cứng quá nhanh..."
Hứa Từ hôn da sau cổ của cô, hơi thở nóng người: "Cảm ơn đã khích lệ, em cao trào cũng rất nhanh."
Tống Lê: "..."
Sương mù trong nhà quá nhiều, lúc cô cao trào đều không phân rõ là sướng đến mức hít thở không thông hay là thật sự thiếu oxy.
Hứa Từ mở cửa kính ra để thở, Tống Lê mới nhìn thấy vô số dấu vết ướt đẫm trên cửa kính, phần lớn là hình dạng vú cô và vệt bàn tay.
Vừa rồi anh đè cô làm từng lần từng lần ở đây...
Phía dưới còn có không ít chất lỏng màu trắng nhão dính dính, cô tự mình nhìn đến xuất thần, Hứa Từ cầm vòi hoa sen làm đồ vật ở trên mặt rơi xuống, sau đó kéo cô vào trong lồng ngực để hôn: "Lại muốn thêm một lần nữa?"
Tống Lê mặt đỏ tai hồng trong nháy mắt, cô bị anh cắm thật sự căng, cảm giác hình dạng côn thịt trong cơ thể còn chưa phục hồi như cũ, hai cái đùi cũng không khép lại.
"Không cần!"
Hứa Từ dùng tay móc nhục huyệt phía dưới của cô, vừa rồi bắn một ít vào, nhão dính dĩnh, anh móc ra không ít tinh dịch màu trắng ngà.
Nhớ đến bộ dáng vừa rồi cô cầu anh bắn vào, Hứa Từ nặng nề hôn môi cô: "Vậy chờ em nghỉ ngơi tốt, anh lúc nào cũng có thể cứng."