Edit by Link & Beta by Hy
-
Trong mắt Diệp Kiều Phong, An Văn chính là bình hoa xinh đẹp, chỉ cần không phá hư vẻ đẹp là được rồi. Anh ta nghe theo tiền bối Thành Vi Ân, để An Văn học võ thuật với những diễn viên khác.
Kiếp trước, An Văn từng làm thế thân võ thuật chuyên nghiệp, nhưng cô không thể để lộ kỹ năng nên chỉ có thể che giấu thực lực, tiến bộ từng ngày.
Ngày hôm đó, cuối cùng An Văn cũng chính thức quay phim.
"Định Càn Khôn" là câu chuyện kể về Thái tử Hiên Viên Tôn của triều Mạc Vân Tông. Khi còn bé, hắn gặp cảnh bức vua thoái vị, phụ hoàng bị gϊếŧ, mẫu hậu bị cấm trong đỉnh Vô Khư, hắn được cung nhân liều mạng đưa ra khỏi cung, sau đó được lão nhân Trầm Tinh xóa đi ký ức rồi nhận nuôi.
Trong phái Trầm Tinh, Hiên Viên Tôn chợt có được một thanh kiếm cổ, được linh hồn ngàn năm của cây kiếm chỉ dẫn. Sau này, phái Trầm Tinh bị người ta tấn công, vì cứu lão nhân Trầm Tinh mà Hiên Viên Tôn phải phóng ra huyết mạch Hiên Viên trong cơ thể, đẩy lùi địch nhưng cũng khôi phục ký ức.
Về sau, hắn bắt đầu con đường báo thù.
Lúc ra khỏi núi Trầm Tinh, hắn mới biết, đại lục Mạc Vân lớn đến mức hắn không thể tưởng tượng nổi và kẻ thù của hắn có thể hủy diệt tông phái nhỏ nơi hắn đang ở chỉ bằng một ngón tay.
Đánh quái thăng cấp dọc đường, gặp được thời cơ, có huynh đệ tốt, một tên phế vật không còn gì khác như hắn cũng bắt đầu biến thành thiên tài trong phái Trầm Tinh. Hắn từng bước vươn mình từ trong vũng bùn, mạnh lên từ dưới áp lực, cuối cùng trở thành Tôn giả, cứu mẫu hậu ra, diệt tộc Hắc Vân đã làm hại Mạc Vân, trở thành Tôn Hoàng triều Mạc Vân Tông, sử xưng Tôn Thần.
Mặc dù là tiểu bạch văn* hăng hái sôi nổi, ngược gió trở mình, đánh quái thăng cấp nhưng tình tiết lại phong phú, không chỉ có tình huynh đệ, tình thầy trò khiến người ta xúc động mà tình cảm nam nữ cũng khiến người ta cảm động không thôi.
*tiểu bạch văn: cụm từ miêu tả tiểu thuyết có cốt truyện đơn giản, không có cấu trúc chuyển tiếp cơ bản của tiểu thuyết bình thường, từ ngữ lặp lại một cách vô nghĩa khiến nội dung trở nên cồng kềnh. Thường là tiểu thuyết võ thuật, thiếu tính tư tưởng, nội dung đơn giản, phổ biến trong tiểu thuyết trực tuyến. (Theo baidu)
Nữ chính Cơ Ngọc Khê là trưởng công chúa của gia tộc họ Cơ. Thuở nhỏ, nàng có hôn ước với Hiên Viên Tôn, phong tình quyến rũ, xinh xắn khéo léo, bên ngoài kiên cường, nội tâm yếu đuối, linh lực cao siêu.
Nữ thứ Thanh Sa là Thánh nữ của tộc Vô Uyên, mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, không hỏi trần thế, trong sạch như băng, thuần khiết như ngọc, linh lực cao siêu. Nàng ấy phải lòng Hiên Viên Tôn, lặng lẽ giúp đỡ hắn, sống cô độc đến cuối đời.
"Định Càn Khôn" là tiểu thuyết nam tần*, so với Cơ Ngọc Khê thì cách xây dựng nhân vật của Thanh Sa khiến nam sinh thích hơn, được xưng là nữ thần Thanh.
*tiểu thuyết nam tần: tiểu thuyết dành cho nam sinh.
Cảnh bây giờ An Văn phải quay chính là cảnh Thanh Sa và Hiên Viên Tôn vừa gặp nhau. Hiên Viên Tôn bị thương rất nặng, vì tránh địch nên đi nhầm vào Dao Trì của cốc Vô Uyên. Thanh Sa chân đạp thanh liên*, bạch y tung bay, hạ xuống trước mặt Hiên Viên Tôn hỏi thăm hắn.
*thanh liên: hoa sen xanh
Trừ việc phải dùng dây treo, đoạn này cũng không có gì khó nhưng nhất định phải đẹp, phải tiên. Lúc giải thích cảnh quay, Diệp Kiều Phong nói với An Văn: "Đẹp là được, cháu không cần phải làm vẻ mặt gì cả."
Lục Mạn Nhi ở bên cạnh nghe vậy, nhếch mép cười khẩy.
Quay.
Hiên Viên Tôn lảo đảo đi đến bên cạnh Dao Trì, ngực đang chảy máu không ngừng. Cuối cùng, hắn không chịu được, ngã xuống đất.
Rõ ràng lúc này không hề có gió, hoa sen trong Dao Trì đột nhiên bắt đầu hơi rung động. Một vị mỹ nhân bạch y từ trên trời hạ xuống, chân đạp thanh liên, dáng người như tiên hạ xuống trước mặt hắn.
Nhìn thấy dung mạo của nàng, Hiên Viên Tôn cũng ngu ngơ hồi lâu. Lúc này, máy quay đặc tả cho Thanh Sa. Đôi mắt xinh đẹp lộ ra một tia lạnh lẽo, nàng hỏi: "Ngươi là người phương nào mà dám xông vào Dao Trì của ta?"
"Ta là Hiên Viên Tôn, bị kẻ địch đuổi gϊếŧ nên đi nhầm vào nơi đây, mong Thánh nữ tha mạng."
Dao Trì trong cốc Vô Uyên là cấm địa của Thánh nữ tộc Vô Uyên, mọi người ở đại lục Mạc Vân đều biết điều này.
"Hiên Viên Tôn..." Thanh Sa nói khẽ. Nàng nhớ tỳ nữ từng nói đến chuyện Hiên Viên Tôn gϊếŧ tộc Hắc Vân cho nàng nghe, đó là một người không sợ cường bạo.
"Ngươi bị người của tộc Hắc Vân đuổi gϊếŧ?" Thanh Sa hỏi, tia lạnh lẽo trong đôi mắt xinh đẹp hơi rút đi.
"Vâng." Hiên Viên Tôn trả lời. Hắn không chịu được nữa, hôn mê bất tỉnh.
Thanh Sa lại ngồi xổm xuống kiểm tra vết thương của hắn một lần. Nàng duỗi ngón tay trắng nhỏ, đặt lên đầu hắn để chữa thương cho hắn.