Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Ninh Thư muốn dẫn Dịch Hiểu Đông đi, là muốn tốt cho Dịch Hiểu Đông, sống thoải mái tự tại, có thể làm những gì mình thích.

Quá đến thư thái, nhưng muốn dẫn Dịch Hiểu Đông đi, Dịch Hiểu Đông phải rời khỏi nơi khó khăn lắm mới làm quen được.

Liền có chút lẫn lộn đầu đuôi.

Ninh Thư gật đầu, rời xa khỏi nơi thành thị, cách xa tới mấy ngàn dặm đường.

Đất nước này có nhiều người như vậy, cho dù có muốn tra cũng không tra ra được.

Ninh Thư tạm thời sống ở trong đạo quan, nhưng trong thời gian ngắn liền phải rời đi.

Ninh Thư muốn tới một nơi gần đạo quan dựng một căn nhà nhỏ, cho mình và Dịch Hiểu Đông ở.

Hoàn cảnh nơi này thực tốt, hơn nữa không có nhiều người.

Đạo trưởng nói ở phía sau núi có một căn nhà bỏ hoang, bảo Ninh Thư và Dịch Hiểu Đông tới đó ở.
Ninh Thư nói sẽ trả tiền nhà, nhưng đạo trưởng trực tiếp bảo Ninh Thư cứ tới đó ở, dù sao căn nhà đó cũng không có người ở.

Ninh Thư vẫn quyên một ít tiền nhang đèn cho đạo trưởng.

Ninh Thư còn cần đạo trưởng giúp mình một việc, đó chính là thay nàng và Dịch Hiểu Đông đăng ký một thân phận mới.

Có lẽ nàng đối với những tên đó mà nói thì chỉ giống như một con kiến, không đáng để ý tới, nhưng nàng cần phải có chuẩn bị cho mọi tình huống.

Ninh Thư nói mình và em trai vẫn không có thân phận gì, vì cha mẹ đều đã chết, nên hiện tại bản thân đã thành niên, nhưng vì không có thân phận nên không thể làm được gì.

Thay hình đổi dạng rồi.

Hệ thống quốc gia làm sao có thể tra ra được.

Giúp cho Dịch Hiểu Đồng và Dịch Hiểu Đông ôn hòa trở thành người mất tích.

Ninh Thư cầu xin suốt một thời gian dài, đạo sĩ mới chịu đáp ứng.
Sau đó dẫn Ninh Thư tới đồn công an của địa phương, rồi lại hỏi Dịch Hiểu Đông muốn đổi tên là gì.

Ninh Thư nghĩ nghĩ, "Gọi là Tiểu Đông đi, Dịch Hiểu Đông thành Dịch Tiểu Đông."

Xem như đã thay đổi thân phận xong.

Nghĩa là tiểu nhân vật đầy bi ai nha.

Ninh Thư cùng Dịch Hiểu Đông tới căn nhà bỏ hoang thu dọn để ở, từ từ sắm sửa thêm đồ đạc sau.

Dịch Hiểu Đông đối với nơi này rất vừa lòng, có núi có nước, không giống như trong thành phố, hơn nữa còn có rất nhiều thứ mới lạ.

Có sâu có cỏ, ngày tháng trước kia, chỉ không ngừng nhặt rác rưởi.

Ninh Thư tự đặt mua cho mình một cái máy tính, thỉnh thoảng lên chơi game, còn có thể tra tìm thêm tư liệu.

Ninh Thư bắt đầu chậm rãi thêu thùa, quyết định lấy ra toàn bộ bản lĩnh của mình, để thêu tranh hai mặt.

Liên hệ với cửa hàng thêu.
Hiện tại có rất ít người biết thêu thùa, thêu thùa không phải là cách duy nhất để trưng bày đồ vật.

Nhưng loại tranh thêu này vẫn có người muốn mua.

Ninh Thư cơ hồ mất hơn nửa tháng để thêu xong một bức tranh trăm hoa đua nở, sau đó gửi ảnh chụp cho người ta xem.

Bên kia phản hồi lại rất nhanh, bảo Ninh Thư gửi thành phẩm tới cho họ.

Ninh Thư nghĩ nghĩ lại trực tiếp tự mình mang sang, nàng không sợ người ta lấy trắng tranh của mình.

Vì trước đó Ninh Thư đã điều tra rồi, cửa hàng này chuyên nhận các đơn đặt hàng từ những người có tiền, có khăn tay hoặc vài thứ đựng đồ linh tinh.

Còn có một số ít đơn đặt hàng làm bình phong.

Nhân lúc phía bên kia chưa có hồi âm, Ninh Thư liền lên mạng chơi game, nếu có trang bị, liền bán lấy tiền.

Như vậy cũng có thể giúp Ninh Thư và Dịch Hiểu Đông sống qua ngày.
Hiện tại cuộc sống của Dịch Hiểu Đông tương đối phong phú, chỉ một con sâu lông cũng có thể ngồi xem nửa ngày, nhìn con sâu lông bò qua bò lại nha.

Ninh Thư lên mạng nhìn xem có tin tức về Ẩu Hạo Hiên hay không.

Ẩu Hạo Hiên bị tai nạn xe cộ, hiện tại tình huống không biết thế nào.

Dù sao Ẩu Hạo Hiên cùng lãnh đủ giáo huấn rồi.

Kỳ thật ngốc dưới mí mắt của mấy tên đó cũng không tồi, thời thời khắc khắc có thể chú ý tin tức của bọn họ.

Nếu có cơ hội lại bổ một đao.

Bên cửa hàng thêu đã hồi âm lại, nói có thể cho Ninh Thư nhận đơn đặt hàng, dựa theo yêu cầu kiểu dáng của khách hàng mà thêu.

Toàn bộ kim chỉ, vải thêu đều được bên cửa hàng chuyển cho.

Vì thế Ninh Thư bắt đầu kiếp sống làm thợ thêu tranh của mình.

Thời gian đầu, Ninh Thư được nhận thêu vài món đơn giản, như khăn tay, chỉ cần thêu tên riêng, hay tên tiếng Anh cách điệu lên khăn.
Những đơn đặt hàng lớn hiện tại nàng không có tư cách nhận.

Quan hệ tới sinh kế của mình, nên Ninh Thư thêu thực sự nghiêm túc, đường kim tinh mịn, đầu sợi chỉ cũng không hề lưu lại.

Lúc Ninh Thư thêu thùa, đều mở camera quay lại, lưu lại các phương pháp thêu, từng bước một giảng giải phương pháp thêu.

Những thứ này đều để lại cho nguyên chủ Dịch Hiểu Đồng.

Ninh Thư thêu hai ngày, rồi gửi hàng thêu đi.

Bên kia rất nhanh đã phản hồi lại, nói thêu pháp không tồi, gửi tiền qua cho Ninh Thư.

Ninh Thư nhìn tin nhắn nhận tiền, không ít tiền hơn so với chơi game kiếm tiền.

Nhưng bên cửa hàng phải nhận được đơn đặt hàng, Ninh Thư mới có việc để làm.

Tin rằng không bao lâu nữa là có thể để dành đủ tiền làm triển lãm tranh cho Dịch Hiểu Đông.

Ngoại trừ thêu thùa, chơi game ra, hiện tại Ninh Thư còn tìm được một niềm vui trong lúc rảnh rỗi.
Đó chính là làm mỹ thực, lúc không có việc gì, liền lên mạng tìm thực đơn, sau đó dựa vào hướng dẫn chậm rãi làm.

Có thể điêu khắc ra một bàn ăn xinh đẹp, quả thực bổng bổng đát.

Dịch Hiểu Đông chính là chuột thí nghiệm của nàng, nhưng Dịch Hiểu Đông ăn cái gì cũng khen ngon.

Ninh Thư thỉnh thoảng sẽ làm một chút điểm tâm mang sang cho đạo trưởng, nhờ ông nếm thử.

Cuộc sống vô cùng đơn giản tùy ý, có đơn đặt hàng thì làm, không có đơn đặt hàng thì làm chuyện khác, ngẫu nhiên thì vào trong núi hái thảo dược.

Phòng khi Dịch Hiểu Đông sinh bệnh, vì chung quanh nơi này không có bệnh viện, không thể đưa đi khám ngay được.

Dịch Hiểu Đông vẽ tranh càng ngày càng nhiều, cách một đoạn thời gian Ninh Thư sẽ lại mua thêm giấy vẽ và màu cho Dịch Hiểu Đông, sau đó đem tranh Dịch Hiểu Đông vẽ cất cẩn thận.
Sau này đó đều là tranh để trưng bày trong cuộc triển lãm.

Phỏng chừng là được ăn ngon, nên vóc dáng Dịch Hiểu Đông đã cao thêm, trước kia chỉ cao hơn nàng một cái đầu, giờ hình như lại cao hơn rồi.

Vậy mà nàng cùng tuổi ăn tuổi lớn, thân thể này như thế nào lại không cao thêm chút nào.

Không khoa học chút nào nha.

Vì thế mỗi ngày Ninh Thư đều uống một ly sữa bò, nhưng chỉ có thể nhìn thân Dịch Hiểu Đông cao cao.

Ninh Thư sinh thời vóc dáng đã không cao, là vì bị đau ốm tra tấn, thân thể bị phá thành mảnh nhỏ, vóc dáng không cao được.

Đặc biệt là khi ở trong trạng thái linh hồn, vóc dáng Ninh Thư vẫn rất nhỏ.

Cho nên nhìn thấy vóc dáng Dịch Hiểu Đông tạch tạch lớn lên, trong nội tâm cảm thấy phức tạp nha.

Dịch Hiểu Đông không biết trong lòng chị mình vừa hâm mộ vừa ghen ghét, nên mỗi ngày đều sống đến vui vui vẻ vẻ, đặc biệt vui vẻ.
Thực vui vẻ cười, Ninh Thư cảm thấy, nhân sinh không phải chỉ cần như vậy sao.

Vui vẻ hạnh phúc, phổ thông bình phàm, nhưng lại vui sướиɠ.

Ninh Thư tính đi vào thành phố nhìn xem, vì trên mạng không hề đăng tin tức về Ẩu Hạo Hiên.

Xem ra chuyện Ẩu Hạo Hiên bị tai nạn xe đã bị giấu nhẹm đi rồi.

Ninh Thư dự định đến bên đó tra xét tra xét thử.

Hẳn là trong trường quý tộc có tin tức gì đó, rốt cuộc tình huống Mẫn Hạo Sơ như thế nào rồi.

Ninh Thư chuẩn bị tốt đồ ăn cho Dịch Hiểu Đông trong tủ lạnh, lại nhờ đạo trưởng giúp mình chăm sóc Dịch Hiểu Đông mấy ngày.

Ninh Thư phát hiện khí sắc của đạo trưởng càng ngày càng tốt, đạo trưởng đã hơn 60 tuổi, nhưng trạng thái tinh thần lại rất tốt.

Ninh Thư có chút tò mò hỏi: "Đạo trưởng, chẳng lẽ người đã tu luyện thành công?"
Đạo trưởng vuốt râu mình, "Dường như có điểm thành quả, thân thể nhẹ nhàng một chút."

"Người tu luyện thật?"

Đạo trưởng nói: "Ta chỉ xem cách đả tọa tĩnh tâm, không có việc gì liền ngồi đả tọa, nhưng thật ra cảm giác thoải mái không ít."

Ninh Thư gật gật đầu, "Đạo trưởng cảm thấy hữu dụng là tốt rồi, tôi phải đi tới thành phố mua chút đồ, ngài giúp tôi chăm sóc Hiểu Đông một chút, chỉ một đoạn thời gian thôi."

Ninh Thư ngồi trên xe khách, xóc này mấy ngày thì tới thành phố, rồi tìm một khách sạn để ở.
 

Nhấn Mở Bình Luận