Ngọc Lưu Li không thể hiểu được vì sao bị ám sát, tâm tình thực khó chịu, xụ mặt, trong lòng suy tư xem rốt cuộc là ai muốn ám sát mình.
Ninh Thư đánh một cái ngáp, "Nếu mấy tên thích khách đó đã đi rồi, thì ta cũng đi ngủ đây."
"Không được." Ngọc Lưu Li gọi Ninh Thư lại, Ninh Thư ân hừ một tiếng, "Chuyện gì."
"Ngươi cùng ngốc với ta đi, nói không chừng mấy tên thích khách đó sẽ quay trở lại." Sắc mặt Ngọc Lưu Li có chút khó coi, phỏng chừng cùng mở miệng với Ninh Thư, cảm thấy thực mất tôn nghiêm.
Lại bất mãn với Ninh Thư, vì không có tự giác làm thần thú khế ước chút nào, không biết bảo hộ chủ nhân.
Ninh Thư hỏi: "Ta đây ngủ chỗ nào, cùng ngươi nằm chung một trương giường?"
"Thần thú các ngươi mỗi ngày đều phải ngủ hả?" Ngọc Lưu Li có chút kinh ngạc hỏi.
"Những thần thú khác có ngủ không thì ta không biết, nhưng ta mỗi ngày đều phải ngủ, ta làm việc và nghỉ ngơi rất đúng quy luật." Ninh Thư nhàn nhạt nói.
Ngọc Lưu Li: "Đây cũng không phải sự tình đáng kiêu ngạo gì."
Ngọc Lưu Li ngủ ở trên giường, Ninh Thư ngồi ở trên ghế, ghé lên trên bàn nghỉ ngơi, một tấc cũng không rời mà bảo hộ Ngọc Lưu Li.
Thích khách chạy trốn không trở lại, Ninh Thư ghé lên trên bàn ngủ cũng không mấy thoải mái.
Đến khi hừng đông, lại phải tới học viện, Ninh Thư thật muốn nằm ở trên giường ngủ một giấc.
Bởi vì linh hồn bị tổn thương, cả người nàng đều mộng bức, đầu óc một chút cũng không rõ ràng lắm.
Nhưng mà hôm nay là ngày Tàng Thư Các mở cửa, nàng phải đến Tàng Thư Các xem, nói không chừng sẽ có tin tức gì đó hữu dụng.
Buổi tối Ngọc Lưu Li bị ám sát, đến sáng, trên người nàng ta mang theo sát khí nồng đậm, xem ai cũng đều là hung thủ.
Ngọc Lưu Li hoài nghi nhất chính là Ngọc Linh Lung, bởi vì Ngọc Lưu Li đã hủy hoại căn cơ tu luyện của Ngọc Linh Lung.
Ngọc Linh Lung khẳng định là muốn trả thù nàng.
Ninh Thư làm lơ một thân áp xuất thấp của Ngọc Lưu Li, tới học viện rồi liền đến Tàng Thư Các.
Tàng Thư Các của học viện so với trong tưởng tượng của Ninh Thư còn lớn hơn nhiều.
Các loại tư liệu tu luyện, thậm chí còn có đan phương (công thức luyện đan).
Ninh Thư nhìn đến đan phương, rút ra một cuốn nhìn thử xem, trí nhớ của nàng vô cùng tốt, nhìn một hai lần là có thể nhớ kỹ.
Mấy thứ này đều không thể lấy ra khỏi Tàng Thư Các, Ninh Thư liền học thuộc.
Ninh Thư đọc nhanh như gió mà ghi nhớ hết đan phương, nhớ nhiều thứ khẳng định là không sai.
Nói nữa, nàng cũng có thể là người luyện đan không chừng.
Ninh Thư cảm thấy những thứ mình biết không ít, nhưng đối mặt với cái khế ước này liền móng vuốt tê rần.
Cuối cùng Ninh Thư cũng thấy được đan phương 'Dưỡng thần đan', 'Dưỡng thần đan' có tác dụng ôn dưỡng linh hồn, chữa trị linh hồn bị hao tổn.
Ninh Thư vỗ đùi, lúc trước như thế nào lại không nghĩ đến dùng đan dược để giảm bớt thống khổ của chính mình một chút chứ.
Có đủ lực lượng, là có thể giải quyết tiểu cầu như bom hẹn giờ trong ý thức hải.
Không phải bom hẹn giờ, là dây xích chó.
Ninh Thư nhớ kỹ những thiên tàng địa bảo cần có để điều chế, lại tìm kiếm xem có đan dược nào có thể chữa trị đan điền không.
Đan điền Ngọc Linh Lung bị phá, nếu ăn được 'Bổ Thiên đan', nói không chừng lại có thể một lần nữa tu luyện.
Tuy rằng thực lực đã không có, cần phải tu luyện lại từ đầu, nhưng có thể tu luyện so với cả đời làm một phế nhân không thể tu luyện vẫn tốt hơn đi.
Ninh Thư nhớ kỹ rất nhiều đan phương, lúc sau lại tìm tư liệu về khế ước.
So với những gì mà Ninh Thư biết cũng không sai biệt lắm, không có phương pháp giải trừ.
Ninh Thư vẫn luôn đợi cho tới khi Tàng Thư Các đóng cửa.
Không chờ Ngọc Lưu Li về cùng, mà trực tiếp về Ngọc gia trước.
Trở lại Ngọc gia, Ninh Thư trực tiếp đến tìm Ngọc Hùng Phi.
"Ta có chuyện muốn nói với ngươi." Ninh Thư hướng Ngọc Hùng Phi mà đi thẳng vào vấn đề, nói.
Thời điểm Ngọc Hùng Phi nhìn thấy Ninh Thư, thần sắc có chút cảnh giác, còn có chút khẩn trương, chắp tay hỏi: "Các hạ có chuyện gì?"
"Đêm qua Ngọc Lưu Li bị ám sát." Ninh Thư vừa nói vừa quan sát biểu tình của Ngọc Hùng Phi.
Ngọc Hùng Phi nhíu nhíu mày, ngay sau đó có chút khẩn trương nói: "Lưu Li không có việc gì chứ, sáng hôm nay cũng không thấy nói gì với ta."
Ninh Thư uống một ngụm trà, "Công bằng mà nói, ta biết thích khách là do ngươi phái tới, để ám sát Ngọc Lưu Li."
Ngọc Hùng Phi nhịn không được bật cười, "Các hạ thật là thích nói giỡn, Lưu Li là cháu gái ta, ta sao có thể gϊếŧ cháu gái mình chứ?"
Ninh Thư lười biếng nói: "Ngươi đương nhiên là vì sự an ổn của Ngọc gia, Ngọc Lưu Li có năng lực không tồi, nhưng lại có phản cốt, hơn nữa còn không niệm tình thân, ra tay liền phế đi đan điền của Ngọc Linh Lung."
"Cho nên, Ngọc Lưu Li có cường đại, đối với Ngọc gia mà nói khả năng cũng không phải chuyện tốt gì, cho nên, người đêm qua là do ngươi phái tới."
Có thể biết rõ ràng nơi ở của Ngọc Lưu Li ở đâu, phòng nào, thì khả năng lớn nhất chính là người ở trong phủ đệ này.
"Các hạ nói đùa, người của Ngọc gia không thể tương tàn, hơn nữa Lưu Li còn là cháu gái ta, chính là tiểu nhi tử mà tiểu nữ nhi yêu thích nhất, cốt nhục duy nhất mà tiểu nhi tử lưu lại."
Ngọc Hùng Phi không chút hoang mang, còn hơi bật cười nói.
"Nếu Ngọc Lưu Li đã không còn là Ngọc Lưu Li của trước kia thì sao, ngươi xuống tay liền không có gì phải băn khoăn." Ninh Thư buông tay tùy ý nói.
Da mặt Ngọc Hùng Phi hơi run rẩy, "Lưu Li chính là Lưu Li, sao có thể không phải Lưu Li?"
Ninh Thư mới không tin, đều nói 'giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời', tính cách của một người sao có thể đột nhiên nói thay đổi là thay đổi, hơn nữa còn thay đổi 180 độ.
"Ta đây, cũng không phải muốn truy cứu việc ngươi có phái thích khách ám sát Ngọc Lưu Li, mà muốn nhờ ngươi một việc." Ninh Thư lấy ra đan phương.
"Xin hãy chuẩn bị tốt những dược liệu viết trên đây."
Ngọc gia chính là một đại gia tộc, tin rằng những thứ này, Ngọc gia có thể lấy ra tới.
Hiện tại nàng đang cần dưỡng thần đan.
Linh hồn bị hao tổn đi xuống như vậy, nên nàng rất có khả năng bị khiếm khuyết linh hồn mà trở thành ngốc tử.
Ngọc Hùng Phi tiếp nhận tờ giấy, lắc lắc đầu, "Mấy thứ này quá trân quý, Ngọc gia ta lấy không ra."
Ninh Thư lại lấy ra thêm một trang giáy, đẩy đến trước mặt Ngọc Hùng Phi, "Dùng điều kiện trao đổi, ta có thể giúp ngươi luyện chế Bổ Thiên Đan, chữa trị đan điền cho Ngọc Linh Lung, thế nào?"
Ngọc Hùng Phi nhanh chóng cầm lấy trang giấy, nhưng khi nhìn xem tài liệu bên trên, mặt liền lộ ra vẻ khó xử.
Những thứ dược liệu này càng khó kiếm hơn.
Ngọc Hùng Phi cung kính mà hướng Ninh Thư hỏi: "Các hạ là dược sư luyện đan?"
Ninh Thư gật đầu, "Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi giúp ta tìm được dược liệu, lại tìm thêm một cái lò luyện đan, ta nhất định luyện ra Bổ Thiên Đan cho ngươi."
Ngọc Hùng Phi có chút động tâm, cuối cùng hỏi: "Các hạ tới tìm lão phu, Lưu Li có biết không, Lưu Li cho phép các hạ luyện Bổ Thiên Đan chữa trị đan điền cho Ngọc Linh Lung sao?"
Ninh Thư lắc đầu, "Chuyện này nàng ta không biết, xem như ngươi cùng ta làm giao dịch, đương nhiên, ta cũng sẽ không xuẩn đến nỗi đi nói cho nàng ta biết."
"Nếu ngươi muốn hợp tác, chúng ta có thể thề." Ninh Thư nói.
Ngọc Hùng Phi chắp tay, "Lão phu đương nhiên là tin tưởng các hạ, lão phu sẽ đi thu thập dược liệu ngay."
Ninh Thư cùng Ngọc Hùng Phi đều lập lời thề, loại thề độc này cũng tương đương với một loại khế ước, nếu bên nào vi phạm, sẽ chịu sự phản phệ của Thiên Đạo.
Có loại quy tắc này, rất nhiều chuyện được đơn giản hơn nhiều.
Ngọc Hùng Phi thấy Ninh Thư thề, thần sắc mới nới lỏng, "Đa tạ các hạ đã giúp Linh Lung, nếu Linh Lung thật sự nhờ vậy mà được trọng sinh, sẽ bảo Linh Lung đi theo bên người các hạ, hầu hạ các hạ."