Anh bước lên xe nói với thư kí Triệu :"Đến bệnh viện."
Thư kí Triệu khởi động xe, chiếc xe từ từ lăn bánh trên đường.
- "Trần tổng, việc thu mua công ty bên Lý gia vẫn tiếp tục chứ ạ?" Thư kí Triệu hỏi, thật ra anh mong chuyện này không xảy ra, anh yêu Tiểu Hi nhưng lại làm hại đến Lý gia thì cô ấy sẽ nghĩ anh như thế nào.
Trần Gia Kiệt tựa đầu vào ghế :"Vẫn tiếp tục." Anh phải trả thù cho cô, dám uy hϊếp cô, anh sẽ cho hắn phải trả giá.
Anh về đến bệnh viện, Tuyết Liên cùng Giản Tử Hạo đang ở trong phòng bệnh của cô.
- "Cái tên này, anh làm gì cho cô ấy tỉnh đi chứ? Tại sao đến giờ vẫn còn hôn mê như vậy?" Tuyết Liên lo lắng hỏi.
Giản Tử Hạo cau mày :"Bảo bối à, em phải bình tĩnh đi chứ. Cô ấy là bị thương ở đầu, phần đầu đấy, em nói xem cô ấy có phải siêu nhân không mà tỉnh được liền."
Tuyết Liên gật đầu :"Anh nói cũng phải."
- "Chỉ có anh đây thật giống siêu nhân, lần nào chúng ta ở trên giường anh cũng phục hồi sức trước." Giản Tử Hạo cợt nhã nói.
Tuyết Liệt nhéo mạnh vào hông anh :"Giản Tử Hạo, anh đàng hoàng ngay cho em."
- "Á....Bảo bối anh biết sai rồi, đau quá..đau quá.." Giản Tử Hạo kêu khổ.
- "Hai người cô cậu nói chuyện như vậy tính không để cho cô ấy nghỉ ngơi sao?" Trần Gia Kiệt cau mày nói.
Hai người họ liền yên lặng lui về sau, lúc này Ngô Đồng cũng đến.
- "Sao cậu biết chúng tôi đang trong này mà đến?" Giản Tử Hạo hỏi.
- "Hỏi thăm nên biết." Ngô Đồng lạnh nhạt trả lời.
Nhưng mọi người đâu ai biết rằng Ngô Đồng tìm được phòng này như thế nào. Anh ta mang bộ mặt lạnh tanh đến bệnh viện của Giản Tử Hạo, các y tá đã quá quen với hình ảnh ấy nhưng hôm nay lại khác. Lúc anh ta đến đây có một bệnh nhân tâm thần không may đụng phải anh ta, thế là anh ta rút súng ra chỉa vào đầu bệnh nhân, bệnh nhân tâm thần ấy lại như không sợ, hắn ta cười ngốc nghếch nắm lấy khẩu súng.
- "Cho tôi...cho tôi đi."
Ngô Đồng chán ghét lui ra :"Viện trưởng các người đang đâu?"
Mấy y tá, bác sĩ sợ sệt nói cho anh biết, rồi dắt bệnh nhân đi. Lúc anh rời đi mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, làm việc bao nhiêu năm ai cũng hiểu người đàn ông quen viện trưởng này không nên đụng vào, tốt nhất là không đến đứng gần.
- "Mà cô gái hay đi theo cậu đâu rồi?" Giản Tử Hạo hỏi.
Ngô Đồng ho khan rồi nói :"Mệt, hôm nay nghỉ."
Thật ra đêm qua xảy ra một chuyện động trời, đại boss thế giới ngầm của Trung Quốc chưa bao giờ gần nữ nhân lại xảy ra tình một đêm với chính cấp dưới của mình, đêm qua Ngô Đồng và Hạ Tử Lộ đi gặp đối tác về kho hàng trắng nhưng thật không ngờ vì ham vui mà uống quá nhiều rượu để rồi người có tửu lượng cao như anh cũng phải say đến không biết gì,Hạ Tử Lộ cũng không khác gì anh, đến khi về đến tổ chức, cô nam quả nữ chung một phòng không thể tránh khỏi việc đụng chạm, để rồi sáng nay dậy anh phát hiện hai người đã trải qua hoan ái. Người anh minh chính đại như anh đối với việc này lại thiếu kinh nghiệm nên không biết phải cư xử sao cho phải, nên từ sáng đến giờ anh tránh mặt cô nhiều lần, ngay cả đến đây để tránh cô cũng làm rồi. Nhưng trong đầu anh lại luôn xuất hiện hình ảnh tối qua, cơ thể mềm mại của cô nằm dưới thân mình thở gấp. Anh nhanh chóng xua ngay cái ý nghĩ đó.
- "Cô ấy lại sao nữa vậy? Hình như lần nào đến đây tôi cũng thấy cô ấy bị thương?" Ngô Đồng nói.
Trần Gia Kiệt vuốt tóc cô, ánh mắt ôn nhu ngắm nhìn cô.Ngô Đồng nói đúng, cô rất hay bị thương, là do anh không tốt,không bảo vệ được cho người phụ nữ ấy, nhưng sau này sẽ không như vậy nữa, chỉ cần anh vẫn còn thở cô sẽ không phải gặp nguy hiểm gì, anh hứa.
Mọi người nói chuyện đến trưa thì cánh cửa phòng đột nhiên mở ra, Hạ Tử Lộ vẫn ung dung đi thẳng vào đứng ngay sau lưng đại boss mình.
Ngô Đồng thấy cô thì suýt ngất tại chỗ, anh ho khan hỏi.
-"Tôi đã nói hôm nay cứ nghỉ ngơi, không cần làm việc, còn đến đây làm gì?"
Giản Tử Hạo chạy đến gần anh ta :"Thật nghi ngờ hai người này nha, nói mau,tối qua có phải làm gì không mà sáng này lại mệt rồi thì không cần đi làm?"
Ngô Đồng đen mặt :"Xem ra cậu không muốn khám bệnh nữa mà muốn qua châu Phi sao?"
- "Xem xem tôi nói đúng rồi, Ngô Đồng không bao giờ gần nữ sắc vậy mà lại xảy ra quan hệ với...à...với người phụ nữ này xinh đẹp như vậy, cũng không thể không tránh khỏi..."
Tuyết Liên tức giận đi về phía Giản Tử Hạo, cô nhéo mạnh chỗ tai anh :"Giản Tử Hạo, anh rảnh quá sao? Mau về ngay, nói chuyện thật như con nít." Vừa nói cô vừa kéo anh ra khỏi phòng.
- "A...Bảo bối, nhẹ tay chút, đau quá....Ngô Đồng, lúc nào rảnh đến tìm tôi, người anh em này sẽ chỉ cho cậu vài kĩ thuật tuyệt hảo..."
- "Giản Tử Hạo, cái tên biếи ŧɦái này." Tuyết Liên quát lớn.
Ngô Đồng đen mặt đứng dậy :"Tôi về đây."
Hạ Tử Lộ mặt đỏ như cà chua,cô cúi đầu chào Trần Gia Kiệt rồi đi theo boss của mình.
Mọi người đi rồi, anh nhẹ nhàng nhìn cô.
- "Cô ngốc, bị người ta uy hϊếp cũng không nói cho anh biết, để cả hai dằn vặt nhau như vậy."
Anh vuốt má cô :"Sau khi tỉnh lại xem anh xử em như thế nào?"
Ngoài cửa Lý Nhiệm Kỳ nhìn anh đang nói chuyện với cô thì buồn bã quay người bỏ đi, sau mọi chuyện anh vẫn là người thua cuộc. Dạo này việc công ty cùng với chuyện của cô khiến Lý Nhiệm Kỳ gầy đi rất nhiều.