Biệt thự của Giản Tử Hạo, anh cực khổ đỡ Tuyết Liên về phòng.
- "Uống đi, uống tiếp đi..ưʍ...Giản Tử Hạo chết tiệt, anh đỡ em về làm gì?" Tuyết Liên nói.
Giản Tử Hạo đặt cô lên giường rồi xuống nhà :"Quản gia, sai người chuẩn bị một bát canh giải rượu."
- "Vâng" Quản gia cung kính đáp.
Giản Tử Hạo gật đầu rồi đi lên phòng, lúc này Tuyết Liên đang lăn lộn qua lại trên giường hát bài hát thiếu nhi, giai điệu thật xúc phạm nhạc sĩ.
- "Đồng Tuyết Liên, mau mở mắt ra, nhìn xem bộ dạng hiện tại của em là gì?"
- "Thiếu gia, canh giải rượu đây ạ." Quản gia nói.
Giản Tử Hạo đi đến nhận lấy chén canh rồi đóng cửa lại, anh đi đến đỡ Tuyết Liên dậy rồi cho cô uống canh giải rượu.
- "Chết tiệt, Giản Tử Hạo, anh cho tôi uống cái gì đây?" Tuyết Liên cáu gắt.
Anh thật bó tay với cô, Tuyết Liên không thấy ai trả lời mình, lúc này cô mới chịu mở mắt ra.
- "Oa, thật đẹp trai, đẹp hơn tên Giản Tử Hạo kia rồi." Cô đưa tay sờ lên mặt anh.
Khuôn mặt của Giản Tử Hạo chẳng mấy chốc đen sì sì. Tuyết Liên nói nhỏ vào tai anh.
- "Anh đẹp trai, tối nay ngủ với em nha, tên Giản Tử Hạo tối nay ngủ dưới đất tiếp, haha."
Giản Tử Hạo nghiến răng :"Đồng Tuyết Liên."
Nói rồi anh đè cô xuống giường hôn ngấu nghiến lên môi cô, Tuyết Liên vòng tay lên cổ anh ta.
Giản Tử Hạo nhanh chóng cởϊ qυầи áo của cô ta, hôn lên từng tấc da thịt cô, vì men rượu khiến cho toàn thân cô ửng hồng lên.
Đến khi màn dạo đầu chuẩn bị xong, anh đưa tiểu đệ của mình và trong cô. Sau một hồi vận động Tuyết Liên thích thú cảm khái.
- "A...anh đẹp trai, thật giỏi nha, hơn cả cái tên Giản Tử Hạo kia."
Gân trán anh ta giật đùng đùng, tiến công mạnh mẽ hơn, chạm đến nơi sâu thẳm nhất của cô, Tuyết Liên cảm nhận được sự đau đớn, cô bấu chặt lên vai anh ta.
- "A...đau quá, chết tiệt, đau quá...."
Giản Tử Hạo đưa tay sờ nắn một bên ngực cô, anh cảm nhận được ngực cô dạo gần đây lớn lên rất nhiều, khi bóp có cảm giác thật tuyệt vời.
- "Đau quá...ưʍ...đừng bóp như vậy..huhu.." Cô không hiểu sao lần này lại đau đớn như vậy.
Giản Tử Hạo thấy cô kêu đau hoài, anh thương xót chậm lại động tác.
- "Được rồi, được rồi, ngoan, hết đau chưa?"
Tuyết Liên lắc đầu :"Đi ra, đi ra ngoài."
Bây giờ nếu anh nghe lời cô mà ra ngoài thì anh thật sự không phải đàn ông nữa rồi, anh lật người Tuyết Liên lại, tiến công mạnh mẽ từ phía sau. Sau một lúc mặc cô kêu đau anh đã giải quyết xong, một dòng tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng ấm đi vào bên trong cô, tấn công đến mọi ngóc ngách. Giản Tử Hạo hôn lên trán đã lấm tấm mồ hôi của cô rồi rút tiểu đệ của anh ra, tϊиɦ ɖϊƈh͙ màu trắng cùng mới ít máu thấm xuống drap giường. Tại sao lại có máu?
Giản Tử Hạo cau mày bế Tuyết Liên lên đi vào phòng tắm, tắm sơ qua cho cô rồi đưa cô ra lại giường, anh ta gom drap giường cùng chăn ném xuống sàn nhà.
- "Người đâu, trải drap giường mới đi." Anh xuống lầu gọi.
Người giúp việc chuẩn bị đi ngủ phải tiếp tục làm, cô lên lấy chăn cùng ga giường mới vào phòng của Giản Tử Hạo, làm xong xuôi cô xin lui ra ngoài.
- "Nấu nước nóng mang lên đây cho tôi." Anh nói.
- "Vâng."
Một lúc sau, người giúp việc mang nước nóng lên cho anh :"Thiếu gia, nước nóng cậu cần đây ạ."
Giản Tử Hạo lấy hộp dụng cụ bác sĩ gia đình của anh kiểm tra cho cô, kết quả rất tốt khiến cho ai đó phải huýt sáo lúc nửa đêm.
Kết quả cho biết cô đã mang thai, gần hai tháng. Cũng may chuyện vừa rồi không ảnh hưởng đến đứa bé.
Tuyết Liên mệt mỏi ngủ thϊếp đi, không biết chuyện gì. Giản Tử hạo mặc quần áo cho cô rồi nằm xuống ôm cô vào lòng, anh phải ngủ thật tốt để chuẩn bị tinh thần cho ngày mai khi Tuyết Liên biết anh lén đổi thuốc.
Biệt thự của Ngô Đồng.
Anh mở cửa xe bước xuống rồi vòng sang bế Tử Lộ lên, cô vừa lúc nãy còn tỉnh táo, nói chuyện thư bình thường thế mà bây giờ lại ngủ không biết trời đất gì.
Biệt thự của anh nằm cách xa thành phố, vì muốn yên tĩnh nên Ngô Đồng không thuê người giúp việc cùng vệ sĩ ở đây, mà nơi này anh rất ít lui tới.
Nhìn người phụ nữ đang nằm trong lòng mình anh cảm thấy thật lạ, tuy cô hơn anh hai tuổi nhưng lại như một cô gái mới lớn, thật xinh đẹp. Bình thường cô gái này lại rất lạnh lùng.
Đối với tình một đêm này anh cảm giác nó rất đặc biệt bởi cả anh và cô đều là lần đầu tiên. Ngô Đồng đặt cô lên giường lớn.
- "Tử Lộ, dậy thôi, chúng ta còn việc rất quan trọng."
Anh phải xử cô thật đẹp vì dám có ý định bỏ chạy.
Tử Lộ dụi dụi mắt, cô khó chịu mở mắt ra :"Boss, có chuyện gì không, giờ tôi rất mệt, muốn ngủ, ngủ một giấc."
Ngô Đồng thật sự không thể chống đỡ nổi bộ dạng của cô lúc này, trông thật đáng yêu, anh chưa bao giờ nghĩ đến sẽ có lúc Tử Lộ lại như thế này. Anh sủng nịnh vuốt tóc cô.
- "Được, không có chuyện gì, em cứ ngủ đi."
Nói rồi anh bước vào phòng tắm, chả hiểu tại sao khi nãy ở cạnh cô, anh lại có cảm giác muốn chiếm đoạt như vậy, điên mất thôi.
Sáng hôm sau...
Cả thành phố chìm trong màu nắng vàng tuyệt đẹp, đó là bởi vì một tin tức động trời.
Sau một đêm, tin tức Tổng giám đốc tập đoàn ES cùng tiểu thư danh giá của Trịnh gia sẽ sánh vai bên nhau, trai tài gái sắc lại là người có máu mặt tất nhiên tin tức này sẽ được chú ý rất nhiều.
Mỗi một tờ báo, tivi ở trước những công ty lớn, trung tâm thương mại và ngay cả quảng trường của thành phố đều là cùng một tin tức này.
Trần Gia Kiệt cười khẩy, anh bước đến cạnh giường cô, đưa tay sờ nhẹ lên má cô.
- "Đợi anh, chuyện này sẽ giải quyết nhanh thôi."
Tiểu Khiết nằm trên giường vẫn đang say giấc, anh mỉm cười ôn nhu rồi đứng dậy cầm áo khoác bước ra ngoài.