Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

Một lát sau, lôi thụ bị nhổ cả gốc lên, từ từ bay vào trong chiếc hộp. Hình bát quái trên chiếc hộp một lần nữa thay đổi, khôi phục nguyên trạng. Gốc Thất Bảo. Lôi Thụ cứ thế bị hộp sắt phong ấn ở bên trong, mà làm xong việc, chiếc hộp dường như cũng mất đi linh tính, rơi xuống đất.

Tiểu hoàng tử vội vàng chạy tới, ôm nó vào lòng.

Chiếc hộp nhẹ bẫng, mà y lại cảm thấy mình đang ôm sức nặng của cả trời đất.

Cúi đầu thở dài, tiểu hoàng tử định đi theo hạc giấy rời khỏi nơi này từ một đường khác.

"Quả nhiên là ngươi không nói thật!" Nhưng đúng lúc này, bỗng có một giọng nói bình thản vang lên phía sau.

Tiểu hoàng tử hãi hùng, suýt nữa thì ngã sấp mặt. Y vội vàng quay lại, thấy Phương Nguyên đang mặc áo bào xanh đứng đó.

Chẳng biết hắn đi vào căn hầm này từ bao giờ, vẫn cứ lẳng lặng đứng ở cửa nhìn mình.

Khoảng cách hai người gần như vậy, mà y không hề phát giác ra Phương Nguyên có mặt từ lúc nào, càng không biết hắn đến bao lâu rồi.

"Ngươi... ngươi..." Tiểu hoàng tử hoảng hốt kêu lên, nhưng lại không nói nổi một câu đầy đủ.

Y không rõ lắm, lúc này Phương Nguyên đang bị Đế Vương Tâm Giám trấn áp mới đúng chứ?

Cho dù hắn và hai vị trận sư kia có thể thoát ra được, thì ít nhất cũng phải là ba ngày sau, lúc đó thì mình đã sớm cao chạy xa bay rồi.

"Ta không nên xuất hiện ở đây đúng không?”

Phương Nguyên nhàn nhạt hỏi: "Đế Vương Tâm Giám là một tấm gương thông linh một phương, trời sinh đã biết bảo vệ hoàng lăng của Ô Trì Quốc các. ngươi. Nó được treo trên xà nhà hoàng lăng, cũng chính là cấm chế cuối cùng của hoàng lăng này. Bất cứ ai bước vào trong này mà nảy sinh ý định mang bất cứ thứ gì từ trong hoàng lăng ra ngoài thì sẽ bị nó khóa tâm thần lại, nhẹ thì thần hồn hỗn loạn, nặng thì vĩnh viễn bị trấn áp!"

Vừa nói, hắn vừa lạnh lùng nhìn tiểu hoàng tử: "Ngươi cho rằng bây giờ ta hẳn là đã bị khóa lại?"

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hot  hoặc truyen.azz  thì mới có bản full đầy đủ vì bên các site khác copy bị thiếu phần ẩn và hơn chục chương sớm nhất nhé.

 Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.

Tiểu hoàng tử nhìn chằm chằm vào Phương Nguyên, sau đó hít sâu mấy hơi để mình bình tĩnh lại. Y ôm chặt chiếc hộp trong lòng, cố gắng duy trì giọng nói bình ổn: "Ngươi... ngươi làm thế nào... thoát khỏi vây khốn?"

"Thần hồn của ta có bí pháp bảo vệ, pháp bảo bình thường không thể trấn áp được tai"

Phương Nguyên hờ hững trả lời một câu, rồi bồi thêm một câu: "Huống hồ ta vẫn luôn không tin tưởng ngươi, thì làm sao thực sự bỏ sức ra phá cấm chế của gương đồng?”

"Ngươi... vì sao ngươi không tin ta?”

Sắc mặt tiểu hoàng tử càng thêm kinh hãi, y lùi về sau một bước, hỏi: "Ta đâu có làm gì khiến ngươi nghi ngờ?”

"Trông cậy vào một chiếc gương để phá giải yêu pháp mà phụ hoàng ngươi trúng, vốn chính là một chuyện cười. Nếu ngươi thực sự vác cái gương kia về, chưa nói đến chuyện có thành công hay không, sợ rằng ngay cả mặt phụ hoàng ngươi cũng không thấy được. Ngươi thông minh như thế, không thể nào không rõ viêc nàv!"

Phương Nguyên bình tĩnh giải thích, chậm rãi bước về phía trước: "Vấn đề mấu chốt hơn là, lúc trước ngươi nói cho ta biết chỗ của Thất Bảo Lôi Thụ, ta đã không tin ngươi rồi. Tuy ta quả thực không biết nhiều về Thất Bảo Lôi Thụ, nhưng ta lại đọc khá nhiều loại dược điển ghi chép về linh dược thần mộc trên thế gian này, tỈ chí còn hiểu một vài phương pháp trồng và nuôi dưỡng linh dược. Ta biết thần mộc loại này chắc chắn không phải nơi nào cũng có thể trồng ra được, hoặc là vùng đất thần kỳ độc nhất vô nhị, hoặc là đi ngược lại lẽ thường mới được..."

Hắn nói rất chậm rãi, hơn nữa còn đầy tự tin: "Cho nên khi ngươi nói cây dù sao cũng là Thất Bảo Lôi Thụ được trồng ở trong tế đàn của Ô Trì Quốc các ngươi, ngay từ đầu ta đã không tin lắm rồi. Dù sao Ô Trì Quốc cũng chỉ là một nước nhỏ, không có bảo địa có thể bồi dưỡng ra Thất Bảo Lôi Thụ được. Như vậy nơi đủ điều kiện cho các ngươi bồi dưỡng ra lôi thụ, chỉ có thể là nơi âm tà tối tắm, thứ nuôi dưỡng nó chắc chắn cũng không phải thứ bình thường..."

Hắn đưa mắt nhìn về phía những cỗ quan tài xung quanh, sau đó mới tiếp tục nói: "Thần vật lôi đạo, không phải là thứ bình thường có thể nuôi dưỡng ra được. Chỉ có lòng người mới dưỡng được thiên đạo. Bởi có thể nuôi dưỡng ra thần vật này chỉ có hoàng uy quốc gia mà Ô Trì Quốc các ngươi nắm giữ mà thôi. Nghĩ đến đây, thì trừ tàn linh tiên hoàng các đời của Ô Trì Quốc các ngươi ra, còn có thứ gì thích hợp để nuôi gốc lôi thụ này hơn?”

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận