Tôn quản sự cười khẽ, nói:
- Hay là ta làm ra một đại sự, kiếm chút thanh danh nhỉ?
Phương Nguyên nghe vậy hơi ngưng thần, nghiêm túc nói:
Neu nguoi thuc su muon đoi khang với Cửu U Cung, đừng quen gọi ta trợ trận!
Hai người nhìn nhau một cái, đồng thời bật cười, nâng chén cụng ly, uống cạn.
Bạch Miêu nhìn thấy bộ dạng của hai người bọn họ, khinh thường khò khè một tiếng, liếm ngụm rượu, lại rúc đầu về.
- Đã muốn đoạt danh, vậy thì phải đoạt cho triệt để!
Tôn quản sự giống như bỗng nhiên nhớ tới chuyện gì đó, cười nói với vẻ thần
bí:
- Ngươi đã là tứ đạo khôi, đoạt chức khôi thủ kiếm đạo chắc hẳn cũng là chuyện nhỏ nhỉ?
Phương Nguyên nhíu mày, nói:
- Một vị tiền bối của Tiên Minh đã cảnh cáo ta chớ có tới tham gia đại khảo kiếm đạo, ta đã bỏ cuộc rồi!
- Không cho ngươi tham gia?
Tôn quản sự cau mày, cân nhắc một phen, nói:
- Xem ra Tiên Minh cũng là thật lòng muốn che chở cho ngươi ....
Phương Nguyên nhìn Tôn quản sự, nói:
- Ngươi có phải đã đoán được gì rồi không?
Tôn quản sự cười nói:
Đại khảo lục đạo, vốn là Tiên Minh và Lang Gia Các tổ chức để lựa chọn người có tài, đối với bọn họ mà nói, chỉ sợ người tới tham gia đại khảo không nhiều, nào có đạo lý khuyên người khác không tham gia? Không cho ngươi tham gia đại khảo kiếm đạo, vậy rất rõ ràng, chính bởi vì tạo nghệ kiếm đạo của ngươi, trong lòng bọn họ đã có biết rõ, không cần ngươi phải chạy một chuyến như vậy, sau đó quan trọng hơn chắc là sau khi ngươi tham gia đại khảo kiếm đạo, có khả năng sẽ dẫn tới một số phiền phức mà ngay cả bọn họ cũng không tiện giải quyết!
Phương Nguyên nói:
- Cái này có liên quan tới việc đệ tử Tẩy Kiếm Trì nói kiếm đạo của ta là tà ma chi đạo à?
Tôn quản sự gật đầu, cười nói:
Tat nhien la vay roi, đỉnh cao cua kiem đạo thien hạ la Tẩy Kiem Trì ở cánh đồng tuyết cực bắc, bọn họ tích lũy mấy trăm năm, thanh danh rất thịnh, nội tình lại sâu, khó có thể hình dung được, nếu bọn họ nói ngươi là tà ma ngoại đạo, vậy ngươi chính là tà ma ngoại đạo, ngay cả cơ hội biện giải cũng không có, ha ha, năm đó vị kiếm si kia của Thanh Dương Tông là thành Kiếm Ma như thế nào, chẳng lẽ ngươi đã quên rồi à?
Nhớ tới chủ nhân của Vô Khuyết Kiếm Đạo mình được truyền thừa lại, Phương Nguyên nhíu mày, sau khi trầm mặc một lúc, hắn mới nhẹ giọng nói:
- Kỳ thật, ta vẫn luôn nghĩ không thông, kiếm đạo của ta vốn là kiếm đường đường chính chính, bọn họ vì sao lại mắng ta là tà ma?
Tôn quản sự nói:
Ta cũng không hiểu, nhưng Tẩy Kiếm Trì tất nhiên đã từng thấy kiếm đạo kế thừa từ một mạch với ngươi!
Phương Nguyên gật đầu, Tôn quản sự nói cũng giống như hắn nghĩ.
Chuyện này kỳ thật không khó đoán ra, vị kiếm si kia của Thanh Dương Tông, nghe nói sau khi vào Ma Môn, liền tắt tiếng biệt tích, rất nhiều người đều nói hắn đã chết rồi, nhưng từ việc lúc trước đệ tử Tẩy Kiếm Trì đó mắng kiếm đạo của mình là yêu tà chi đạo liền có thể nhìn ra được, hoặc vị Kiếm Ma kia chưa chết, hoặc chính là hắn ở trong Ma Môn, để lại một thân truyền thừa kiếm đạo của mình.
Tóm lại, khẳng định có người có kiếm đạo giống như mình, dẫn tới sự kiêng kị của Tẩy Kiếm Trì!
Nếu không, kiếm đạo hiện giờ của mình tuy không thể nói là quá yếu, nhưng đối với loại quái vật lớn như Tẩy Kiếm Trì mà nói, thực sự vẫn chưa tính là gì, căn bản không hình thành được bất kỳ uy hiếp gì, cung không đến nỗi dẫn tới bọn họ vừa thấy kiếm đạo của mình liền vội vàng muốn giết!
- Tiên Minh không cho ngươi tham dự đại khảo kiếm đạo, chắc hẳn cũng là để bảo vệ cho ngươi, hiện giờ tu vi của ngươi chưa thành, nếu thực sự bị Tẩy Kiếm Trì nhắm vào, chắc kết cục cũng không ổn, quan trọng hơn là kiếm sĩ áo đen lúc trước ở Thông Thiên Bí Cảnh muốn giết ngươi vẫn chưa chết, chắc hẳn Tẩy Kiếm Trì hiện giờ cũng đã biết tới một tồn tại như ngươi, mà nếu Tiên Minh nói ngươi đừng tham gia đại khảo kiếm đạo, vậy chứng tỏ bất kể là Tẩy Kiếm Trì có biết về sự tồn tại của của ngươi hay không, chỉ cần ngươi không ở trước mặt người khác lộ ra kiếm đạo thì có thể không lo.
- Từ đó suy ra, Tiên Minh nhất định đã âm thầm đạt thành hiệp nghị nào đó với Tẩy Kiếm Trì, khiến bọn họ buông tha ngươi ...
Phương Nguyên nghe Tôn quản sự nói vậy cũng hơi gật đầu, vấn đề này hắn cũng từng nghĩ qua, chắc chính là đạo lý này.
Tôn quản sự dứt lời, lại cười cười nhìn về phía Phương Nguyên:
- Vậy còn ngươi? Thực sự sẽ không định tham gia chứ?
Phương Nguyên cười nói:
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!